Trịnh Giai Giai chẳng thèm quan tâm anh ta có đồng ý hay không, đằng nào lát nữa cô ta cũng sẽ ghi công điểm của Tiền Chung Nhạc vào tên mình. Trong tay nắm được một cái thóp lớn như vậy, cô ta không lo Tiền Chung Nhạc sẽ không nghe lời.
Chu Chiêu Đệ vốn nghĩ Trình Văn Thanh sẽ ra mặt vì Tiền Chung Nhạc. Không ngờ cô ta chỉ nhíu mày một chút, sau khi bị Chu Giải Phóng chạm nhẹ một cái thì lại tiếp tục làm việc, không thèm để ý nữa.
Không ngờ người đầu tiên lên tiếng lại là con “thùng thuốc súng” Ngô Thanh Thanh.
“Cô là cái gì của anh ấy, tại sao anh ấy phải làm việc cho cô?”
Ngô Thanh Thanh đánh giá Trịnh Giai Giai đang ngồi dưới bóng cây. Tóc khô vàng, da thô ráp, ố vàng, mặc một chiếc áo sẫm màu đã bạc màu, quần đen và đôi giày vải đế đã sờn. Trông cô ta chẳng khá hơn người dân ở đây là bao.
Ngô Thanh Thanh không hề che giấu vẻ mỉa mai.
“Sao? Cô đến nông thôn để áp dụng cái kiểu bóc lột của chủ nghĩa tư bản à? Hay là cô là phần tử xấu của chủ nghĩa tư bản, giả dạng thanh niên trí thức để tiếp tục làm điều ác?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT