Nghe Văn Du lải nhải một lúc, mọi người đều đi tới biệt viện Lục gia dưới chân Long Hổ Sơn. Lục Vĩnh Điềm tự nhiên tiếp đãi họ rất chu đáo. Những thứ cần tìm đều đã tìm được, còn hai ngày nữa mới nhập học, mọi người đều không vội vã. Buổi tối hôm đó, họ chơi rất vui vẻ ở biệt viện Lục gia, tình nghĩa giữa mấy thiếu niên cũng từ đó mà kết lại.
Dạ Dao Quang thấy Lục Vĩnh Điềm nôn nóng nhưng lại không dám đến hỏi, liền kéo Ôn Đình Trạm về phòng sau khi ăn xong. Nàng sai người chuẩn bị bút mực, khẩu thuật lại toàn bộ khẩu quyết thương pháp, còn có mấy bức hình. Dạ Dao Quang trực tiếp dùng thần thức truyền cho Ôn Đình Trạm. Chỉ mất nửa canh giờ là đã chuẩn bị xong. Thấy trời còn chưa muộn, Dạ Dao Quang liền tự mình mang đi đưa cho Lục Vĩnh Điềm.
Đi trên hành lang gấp khúc, một bóng người nhanh chóng vụt qua khóe mắt Dạ Dao Quang. Ánh mắt nàng khẽ ngưng. Biệt viện Lục gia có không ít hộ vệ, thế mà lại có người lén lút vào được. Nghĩ đến Tiêu Sĩ Duệ cũng ở trong biệt viện, Dạ Dao Quang có chút lo lắng, liền đuổi theo bóng đen đó. Nàng phát hiện nó không đi tới sân của Tiêu Sĩ Duệ, mà là đi tới sân của Văn Du. Hơn nữa, lại gần hơn, Dạ Dao Quang đã phát hiện đó là thân hình của một nữ tử. Chuyện người khác hẹn hò lén lút, Dạ Dao Quang không quan tâm, quẹo một vòng, đi tới viện của Lục Vĩnh Điềm ngay cạnh Văn Du.
Hạ nhân truyền lời xong, Lục Vĩnh Điềm tự mình chạy ra đón Dạ Dao Quang: "Tiểu Xu, sao muộn thế này lại tìm ta? Có chuyện gì sao, hay là họ có chỗ nào tiếp đãi không chu đáo?"
"Không có. Ta vừa bảo Trạm ca chép lại bộ thương pháp, thấy trời còn chưa muộn, ngươi chắc chưa nghỉ ngơi, nên mang đến cho ngươi." Dạ Dao Quang đưa thương pháp cho Lục Vĩnh Điềm.
Lục Vĩnh Điềm như được bảo bối, cẩn thận tiếp nhận, rồi mở ra một trang nhìn. Ánh mắt hắn tức khắc sáng lên, lại không nhịn được lật sang trang thứ hai. Cứ như vậy, hắn cứ lật đi lật lại trước mặt Dạ Dao Quang một lần. Định lật lần thứ hai thì hắn mới nhớ ra Dạ Dao Quang còn ở đây, không khỏi ngại ngùng gãi đầu: "Là ta thất lễ, Tiểu Xu có muốn vào uống ly trà không?"
"Đêm hôm khuya khoắt uống trà làm gì, không tốt cho thân thể, ta về đây." Dạ Dao Quang dặn dò: "Thứ này truyền cho ngươi rồi, ngươi nhất định phải cất giữ cẩn thận. Nếu không có ngươi sau này thu đồ đệ, hoặc là hậu thế của ngươi, chớ cho người khác nhìn thấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT