Nếu không phải vừa mới thấy được cảnh tượng ấy, Dạ Dao Quang đã chẳng nói thẳng với Văn Du như vậy. Trải qua chuyện vừa rồi, Dạ Dao Quang cảm thấy Văn Du là một người không tồi. Trong thời đại mà "tam thê tứ thiếp" là lẽ thường tình, Văn Du rõ ràng rất yêu Tầm Nhi, Tầm Nhi cũng bằng lòng làm thiếp của hắn, thế nhưng hắn lại có thể đặt mình vào hoàn cảnh của nàng mà suy nghĩ, không thể cho nàng điều tốt nhất nên đành buông tay, không chắc có thể cho nàng một đời an lạc nên đành nhịn đau từ bỏ. Điều này không phải ai cũng làm được. Thành kiến về việc hắn ngủ với nữ quỷ trước đây cũng lập tức tan biến, có lẽ bên trong còn có nội tình khác.
"Ngươi nói gì?" Sắc mặt Văn Du thay đổi.
"Ngươi muốn biết, chúng ta đi tìm Tiểu Lục." Lời đã nói đến nước này, Dạ Dao Quang cũng không làm việc vô ích. Không có Tiểu Lục bảo đảm, tên nhóc này chưa chắc đã tin lời nàng. Nàng quyết định cứu hắn một phen, chỉ vì hắn là một người hiếm hoi trong thời đại này có phẩm tính.
Hai người đi đến sân của Lục Vĩnh Điềm. Quả nhiên Lục Vĩnh Điềm vẫn chưa ngủ. Dạ Dao Quang truyền thần thức cho Tiểu Hoàng, bảo nó dẫn Ôn Đình Trạm cùng Tiêu Sĩ Duệ và những người khác tới. Rất nhanh, mọi người đều tụ tập trong sân. Dạ Dao Quang thản nhiên nói với Lục Vĩnh Điềm: "Ngươi đem mọi chuyện chúng ta trải qua trên đường nói lại cho hắn."
Lục Vĩnh Điềm có chút kinh ngạc nhưng không hỏi kỹ, kể lại tất cả những chuyện họ đã gặp phải từ khi vào Long Hổ Sơn cho Văn Du nghe. Nếu không phải bản thân Văn Du cũng từng gặp yêu quái, hắn nghe Lục Vĩnh Điềm nói những điều này chắc chắn sẽ cho là chuyện hoang đường.
"Vậy giờ ngươi đã tin lời ta nói chưa?" Dạ Dao Quang hỏi.
"Ta... Ta thật sự cùng nữ quỷ..." Văn Du quả thực không thể tin được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT