Con đường đá dẫn thẳng vào lòng núi. Cửa động cao vút, mây mù tụ quanh như một cái miệng khổng lồ đang há ra, nuốt chửng kẻ qua đường.
Ngay khi bước vào, cả đoàn như rơi vào một thế giới khác: không còn tiếng gió, tiếng côn trùng, thậm chí tiếng bước chân cũng dần tắt. Chỉ có bóng tối và những vệt sáng xanh lơ mờ mịt từ vách đá.
Cẩm Ngọc khẽ thì thầm, mà âm thanh dội ngược lại như tiếng thở ai đó ngay sau lưng. Nàng rùng mình, ôm chặt đứa trẻ.
Thanh Vân đặt tay lên vách đá, chậm rãi nói:
“Đây là Cô Âm Trận… không gian nuốt âm thanh. Từ đây trở đi, chúng ta không được nói chuyện nữa, kẻo tiếng vọng sẽ gọi ra những thứ không thuộc về người sống.”
---
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT