Con đường dẫn về phía bắc mỗi lúc một dốc ngược. Núi nối núi, mây trắng giăng kín, như thể bước một bước là rơi vào vực sâu.
Mạnh Kiệt vai khoác kiếm, vừa trèo vừa lầm bầm:
“Cái chuông máu kia… cứ leng keng trong tay ta, nghe gai người. Chẳng biết là điềm lành hay điềm dữ.”
Thanh Vân ngước nhìn mây đặc quánh, giọng nặng nề:
“Cô Vân Sơn từ xưa vốn là nơi kết tụ âm khí. Chuông ấy hẳn là vật dẫn, đưa chúng ta tới chỗ Ngọc Ấn. Nhưng cũng chính nó sẽ gọi ra những gì ẩn nấp nơi này.”
---
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT