Ngu Hân nhớ đến lời hệ thống đã nhắc, rằng toàn bộ quá trình cô chinh phục mục tiêu sẽ được phát sóng trực tiếp trên nền tảng của hệ thống. Cô không dám chắc khán giả thích xem điều gì, chỉ có thể dựa vào suy nghĩ của chính mình. Với cô, những cảnh kịch tính đầy máu chó mới là thứ hấp dẫn nhất. Nếu cô trực tiếp đi chinh phục chú của Hứa Tinh Hàn thì hẳn sẽ khiến khán giả vô cùng phấn khích.
Nhưng chuyện này không thể nóng vội. Muốn tiếp cận Hứa Lăng tuyệt đối không dễ. Nguyên chủ đã ở cạnh Hứa Tinh Hàn suốt hai năm mà hiểu biết về Hứa Lăng chẳng được bao nhiêu, chỉ biết ông ta sống ở khu nhà giàu đắt đỏ nhất thành phố, là một kẻ cuồng công việc, thú vui duy nhất trong thời gian rảnh chính là đánh golf.
Thông tin này cũng chỉ là trong một lần tán gẫu, Hứa Tinh Hàn lỡ lời nói ra.
Ngu Hân mở điện thoại, tìm kiếm tên Hứa Lăng, ban đầu còn nghĩ sẽ chẳng tìm được gì, không ngờ lại thu về vài tin tức hữu ích. Hóa ra trong thành phố có một sân golf do tập đoàn Hứa thị đầu tư, chính Hứa Lăng từng trả lời phỏng vấn rằng thỉnh thoảng ông sẽ cùng bạn bè đến đó chơi. Không chỉ thế, tập đoàn Hứa thị sắp tổ chức một buổi tiệc tối quy tụ toàn nhân vật tầm cỡ trong giới kinh doanh và xã hội thượng lưu.
Trong lòng Ngu Hân liền lóe lên một kế hoạch.
Cô trang điểm nhẹ rồi ra ngoài, điểm đến là sân golf. Nhưng không phải với tư cách khách chơi, mà để đi phỏng vấn.
Kiếp trước cô thường xuyên xuất hiện ở sân golf, kỹ thuật không tồi, đủ sức làm huấn luyện viên. Chỉ tiếc hiện tại cô không có chứng chỉ. Thế nên Ngu Hân quyết định ứng tuyển làm nhân viên khiêng túi gậy, công việc đơn giản mà lại có cớ ở gần những nhân vật quyền thế.
Cô đã xem qua tin tuyển dụng trên mạng, vừa khéo sân golf đang cần tuyển người bán thời gian, yêu cầu đúng vừa tầm với cô.
Nếu cô giả vờ thành một tiểu thư nhà giàu đến sân chơi thì không ai nghi ngờ, nhưng Hứa Lăng mà chú ý đến cô thì nhất định sẽ điều tra. Thân phận sinh viên nghèo hễ tra là lòi, lúc ấy mục đích thật sự sẽ lộ ra ngay, ông ta sẽ chẳng bao giờ tin tưởng cô.
Nhưng nếu cô chỉ là nhân viên bán thời gian thì hợp lý vô cùng.
Buổi phỏng vấn tiến triển rất thuận lợi. Vẻ ngoài xinh đẹp, khả năng ngoại ngữ cùng phong thái tự tin của Ngu Hân khiến đối phương vừa mắt, ngay cả kỹ thuật golf cũng không tệ. Chỉ mười phút sau, người phụ trách đã hỏi cô có thể đi làm từ bao giờ.
Ngu Hân nghĩ bụng hôm nay mình chẳng có việc gì, bèn đáp luôn có thể làm ngay. Người phụ trách thấy cô tích cực thì càng hài lòng, lập tức sắp xếp nhân viên dẫn cô đi làm quen môi trường và huấn luyện sơ bộ.
Công việc của nhân viên khiêng túi gậy vốn không phức tạp, chủ yếu đứng trước cửa câu lạc bộ để đón khách, giúp họ mang túi gậy, hướng dẫn lối vào sân. Tính công theo giờ, gặp khách hào phóng còn có thể nhận thêm tiền tip.
Ngu Hân thay đồng phục, đứng ngay sảnh trước. Dáng người duyên dáng, gương mặt xinh xắn lập tức thu hút mọi ánh nhìn, chẳng khác nào một phong cảnh sáng rực giữa sân golf đông đúc.
…
Hai hôm trước, Hứa Tố Tố vừa từ nước ngoài về, Thẩm Sơ Ngôn đặc biệt dẫn theo một đám bạn bè đi đón, kết quả lại bị Hứa Tinh Hàn nhanh chân hơn một bước. Vốn đã khó chịu, hôm nay anh hẹn Tố Tố đi chơi thì lại bị từ chối. Cô lấy lý do mới về nên muốn ở bên gia đình nhiều hơn, ngay trong điện thoại Thẩm Sơ Ngôn còn nghe thấy giọng Hứa Tinh Hàn, thẳng thừng nói không cho cô đi.
Anh tức nghẹn nhưng chẳng làm gì được. Đúng lúc có bạn rủ đến sân golf Quân Nặc Sơn chơi, anh vốn không có chỗ đi, liền đồng ý cho xong.
Sân golf Quân Nặc Sơn mới khai trương được nửa năm, anh cũng chưa từng đặt chân tới. Khu đất này vốn là miếng bánh béo bở, bao nhiêu công ty tranh nhau muốn làm bất động sản, không ngờ Hứa thị lại thâu tóm để xây sân golf, thậm chí còn mua luôn một khu nghỉ dưỡng du lịch lớn kế cận, đổ vào cả chục tỷ, biến nơi đây thành sân golf lớn nhất cả nước.
Trong vòng nửa năm, sân đã tổ chức nhiều giải đấu quốc tế, mời được cả những ngôi sao golf hàng đầu, danh tiếng vô cùng vang dội. Ai cũng biết tập đoàn Hứa thị bỏ tiền khổng lồ như vậy là vì sở thích cá nhân của Hứa Lăng. Nói cách khác, sân golf này gần như được xây riêng cho ông ta.
Thẩm Sơ Ngôn cùng đám bạn lái xe đến Quân Nặc Sơn.
Vừa đặt chân đến cửa câu lạc bộ, ánh mắt cả nhóm lập tức bị hút vào một thân ảnh.
Sở Nhất Lãng bạn chí cốt của Thẩm Sơ Ngôn, vỗ vai anh: “A Ngôn, cậu nhìn xem, cô gái kia có phải rất giống một người không.”
Thẩm Sơ Ngôn đang bực trong lòng, chẳng mấy tập trung, nghe thế chỉ ừ hững một tiếng.
Sở Nhất Lãng giục: “Bảo cậu nhìn bên kia kìa.”
Thẩm Sơ Ngôn cau mày ngẩng đầu, ánh mắt chạm ngay nụ cười tươi tắn của Ngu Hân.
Nguyên chủ từng học cách bắt chước Hứa Tố Tố suốt hai năm, lại có Hứa Tinh Hàn chỉ dẫn, không nói giống y đúc nhưng thần thái ít nhất cũng đạt bảy phần. Khoảnh khắc ấy, nụ cười của cô mô phỏng theo đúng dáng vẻ Tố Tố, khiến Thẩm Sơ Ngôn thoáng ngẩn ra, suýt nữa đã bật thốt tên Tố Tố.
“Chào mừng quý khách đến sân golf Quân Nặc Sơn.”
Giọng Ngu Hân trong trẻo khác hẳn Tố Tố, đây cũng là điều cô cố tình. Nguyên chủ từng có thể bắt chước giọng Tố Tố, nhưng Ngu Hân lại không định làm vậy. Giống quá lại hóa dở, cô muốn những người đàn ông này vì sự tương tự mà để mắt tới mình, nhưng đồng thời phải nhận rõ cô không phải Hứa Tố Tố, mà là Ngu Hân. Người khiến họ sa chân vào lưới tình, từng bước từng bước lạc lối, chỉ có thể là cô.
Ánh mắt Thẩm Sơ Ngôn dừng lại trên gương mặt cô. Khi ý thức được đây không phải Hứa Tố Tố, sự kinh ngạc vẫn chưa hề giảm bớt. Hóa ra trên đời còn có người giống Tố Tố đến vậy, không chỉ dung mạo mà cả nụ cười cũng tương tự, chỉ khác ở giọng nói. Tố Tố ngọt ngào, mềm mại, phát âm có chút không chuẩn, còn giọng Ngu Hân thì nhẹ nhàng uyển chuyển, từng chữ rõ ràng trong trẻo.
Ngay khoảnh khắc nhìn thấy Thẩm Sơ Ngôn, Ngu Hân cũng đã nhận ra anh.