Ngu Hân vốn định tới đây để chờ gặp Hứa Lăng, không ngờ lại đụng phải Thẩm Sơ Ngôn trước.

Thẩm Sơ Ngôn cũng là một trong những kẻ theo đuổi Hứa Tố Tố.

Nếu để hắn biết Hứa Tinh Hàn lén sau lưng Hứa Tố Tố tìm một người thay thế, không biết hắn sẽ có phản ứng thế nào.

Đã có thể làm thế thân cho Hứa Tinh Hàn thì sao không thể làm thế thân cho hắn.

Nếu thật sự như vậy thì trò chơi mới thật thú vị.

Ngu Hân ước gì thiên hạ càng loạn càng tốt.

Thẩm Sơ Ngôn và Hứa Tố Tố là thanh mai trúc mã, hai người lớn lên cùng nhau.

Khi Thẩm Sơ Ngôn còn nhỏ, thế lực tài chính nhà họ Thẩm không hề kém nhà họ Hứa, thậm chí có thể coi như ngang hàng. Nhưng người nắm quyền nhà họ Thẩm lại không có bản lĩnh như Hứa Lăng. Sau khi Hứa Lăng tiếp quản tập đoàn Hứa thị, anh ta mở rộng thị trường nước ngoài, công ty ngày càng phát triển, lại thu mua thêm vài doanh nghiệp đầy tiềm năng khiến nhà họ Thẩm dần bị bỏ lại phía sau.

Mẹ Thẩm Sơ Ngôn từng là diễn viên, bà đóng nhiều bộ phim kinh điển. Sau khi sinh hắn thì rút lui khỏi giới giải trí, gương mặt hắn thừa hưởng toàn bộ ưu điểm của mẹ, ngũ quan tinh xảo mà không mất đi khí chất anh tuấn, mày mắt lạnh nhạt, ánh nhìn sáng như sao, sống mũi cao và thẳng tắp. Nghe nói lúc nhỏ hắn từng chụp không ít quảng cáo, suýt chút nữa bước chân vào làng giải trí.

Khuôn mặt xuất sắc như thế, đi đến đâu cũng khiến người ta chú ý.

Khi hắn nhìn chằm chằm Ngu Hân, những người khác cũng theo ánh mắt hắn mà quay lại nhìn cô.

Bạn bè của Thẩm Sơ Ngôn đều biết hắn thích Hứa Tố Tố, vì vậy khi nhìn thấy Ngu Hân, ai nấy đều kinh ngạc, nhỏ giọng thì thầm với nhau.

Ngu Hân vẫn rất bình thản, như thể chẳng hay biết gì, cười tươi dẫn họ vào trong.

Sắc mặt Thẩm Sơ Ngôn thoáng thay đổi nhưng không nói gì.

Sở Nhất Lãng thấy hắn im lặng, bèn ghé sát nói nhỏ: “A Ngôn, giống thật đấy, nếu để Hứa Tố Tố nhìn thấy cô gái này chắc chắn sẽ kinh ngạc lắm.”

Thẩm Sơ Ngôn thản nhiên đáp: “Chỉ hơi giống thôi.”

Thực ra chính hắn là người rõ nhất, vừa rồi suýt chút nữa đã nhận nhầm.

Nhưng trong lòng hắn, Hứa Tố Tố là độc nhất vô nhị, làm gì có ai đủ tư cách so sánh.

Sở Nhất Lãng cười hì hì: “Đúng là trùng hợp, cậu hẹn Hứa Tố Tố mà không được, thế mà lại gặp một người giống cô ấy ở đây. Hay lát nữa để cô ta cùng chơi bóng với cậu đi.”

Thẩm Sơ Ngôn chỉ hơi nâng mí mắt nhìn thẳng phía trước, không trả lời, chẳng rõ đang nghĩ gì.

Ngu Hân thính lực rất tốt, cô đi phía trước đã nghe rõ từng câu bọn họ nói.

Khóe môi cô khẽ nhếch, trong lòng lóe lên một ý nghĩ, đã sẵn sàng cho bước tiếp theo.

Thẩm Sơ Ngôn và bạn bè tổng cộng năm người, mang theo bốn túi gậy golf, có một người chẳng biết đánh chỉ theo đến góp vui, tạm thời lại thuê thêm một bộ.

Ngu Hân làm xong thủ tục đăng ký cho họ thì giao lại cho đồng nghiệp, nhờ cô kia dẫn họ lên xe điện vào sân bóng.

Hôm nay là ngày đầu Ngu Hân đi làm, quản lý bảo cô chỉ cần đứng ở sảnh chính đón khách, những việc khác đợi quen môi trường rồi sẽ giao. Vì thế việc đưa khách ra sân tạm thời là người khác phụ trách.

Ngu Hân quay người rời đi, trong lòng thầm đếm: mười, chín, tám…

Khi đếm đến ba, quả nhiên nghe thấy tiếng Sở Nhất Lãng: “Để cô ấy dẫn bọn mình đi.”

Quả không sai.

Ngu Hân mỉm cười nhạt, nhưng bước chân không dừng lại.

“Ê, nói cô đó, đừng đi.” Sở Nhất Lãng nhanh chân chặn trước mặt Ngu Hân.

Ngu Hân ngạc nhiên ngẩng lên nhìn anh ta: “Thưa anh? Có chuyện gì sao?”

Sở Nhất Lãng liếc mắt ra hiệu cho Thẩm Sơ Ngôn, thấy hắn không ngăn cản thì hiểu ngay là đồng ý, liền nở nụ cười: “Người đẹp, cô đi cùng bọn tôi đánh bóng đi.”

Ngu Hân lắc đầu: “Xin lỗi, tôi không đi cùng khách đánh bóng. Đến sân rồi các anh có thể tìm huấn luyện viên.”

Sở Nhất Lãng cười: “Đừng thế, bọn tôi trả tiền theo giờ, không để cô thiệt đâu, chỉ là đánh bóng thôi mà.”

Ngu Hân vẫn lắc đầu: “Xin lỗi, quy định không cho phép.”

Sở Nhất Lãng không ngờ cô cứng rắn đến vậy, còn định nói thêm thì Thẩm Sơ Ngôn đã mở miệng: “Gọi quản lý các cô ra đây. Nói với ông ta, tôi là Thẩm Sơ Ngôn của Thẩm gia.”

Mười phút sau, quản lý sân bóng vội vã chạy tới.

“Thì ra là Nhị thiếu Thẩm gia, cậu có gì cần dặn?”

Thẩm Sơ Ngôn khẽ liếc Ngu Hân: “Cũng chẳng có gì, chỉ muốn nhân viên các người đi cùng đánh bóng, giúp mẹ tôi xách túi thôi, nhưng cô ấy dường như không đồng ý.”

Quản lý lập tức gật đầu lia lịa: “Sao lại không đồng ý được, để tôi nói với cô ấy.”

Ông kéo Ngu Hân sang một bên, nhỏ giọng dặn: “Đây là Nhị thiếu Thẩm gia, tuyệt đối không thể đắc tội, chỉ cần đi theo chơi bóng thôi, hôm nay tôi trả lương cho cô gấp đôi.”

Ngu Hân vốn đã đoán trước, đây cũng chính là kết quả cô muốn. Cô mím môi khẽ gật đầu, lại chần chừ ngước nhìn Thẩm Sơ Ngôn, lộ ra chút bối rối.

Cái nhìn ấy, ánh mắt khẽ chuyển động, tựa như làn gió hạ thổi qua mặt, khiến Thẩm Sơ Ngôn bất giác cảm thấy cơ thể nóng lên, nhịp tim cũng rối loạn.

【Độ hảo cảm mục tiêu tăng 5 điểm】

Ngu Hân nghe âm thanh thông báo của hệ thống, nét mặt vẫn không đổi.

Ngay lúc này cô đã được hệ thống đưa vào khu tân thủ của nền tảng livestream nhanh xuyên.

Khu tân thủ có chương trình “Ngôi sao mới”, sẽ ngẫu nhiên đẩy một số tân binh lên trang chủ để họ có cơ hội được nhìn thấy.

Đúng lúc đó, phòng livestream của Ngu Hân được đưa lên trang chủ.

Thời gian chỉ có mười lăm phút ngắn ngủi, nhưng với nền tảng lưu lượng khổng lồ như Khoái Võng, vậy là rất quý giá.

Thường thì lứa fan đầu tiên của tân thủ đều được tích lũy nhờ cơ hội này, và mỗi người chỉ có một lần duy nhất được lên trang chủ. Sau đó, hệ thống sẽ dựa trên các nhãn dán phát hiện được trên ký chủ để phân loại vào từng kênh riêng, khán giả sẽ dựa theo sở thích của mình mà click vào.


 


 


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play