Ngọn nến trên vách tường đã gần cháy hết, bên trên đống sáp nến bị nóng chảy đọng lại, ngọn lửa xùy tắt.
Snape ngồi sau bàn làm việc, khép lại quyển sách độc dược dày cộm – thứ đối với đa số người khác là vô cùng tẻ nhạt vô vị, mà hắn đã đọc cả một đêm, hơi mệt mỏi xoa xoa sống mũi.
Chiếc đồng hồ cũ kỹ trên tường chậm rãi gõ bảy tiếng, biểu hiện rõ thời gian lúc này, bảy giờ sáng.
Snape dốc nốt số cà phê đã nguội ngắt trên bàn vào miệng. Ánh mắt hắn rơi trên cánh cửa gỗ của phòng ngủ, nhất thời không biết có nên đi vào gọi hay không. Dù sao tối qua đối phương rất muộn mới ngủ, mà nay cũng là ngày nghỉ… Không, vẫn nên gọi cậu ta dậy đã nhỉ? Ăn gì đó, ăn xong lại ngủ tiếp cũng được.
Snape đi tới trước cửa, đưa tay lên nhẹ nhàng gõ cửa, không quá muốn thừa nhận rằng chính mình chỉ là muốn nhìn mặt người đang ngủ trong phòng một chút mà thôi.
Nhưng có thừa nhận hay không thì có gì khác nhau đâu?
Chỉ có một câu ‘chờ mong được phát cho một chiếc sofa’ đã làm hắn không biết phải làm sao – trời biết đối phương lúc trước còn tỏ vẻ giải hòa lại còn chủ động trở lại bên cạnh hắn rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play