Một buổi chiều nắng ráo. Trận tuyết lớn vừa đổ xuống, tuyết trắng phủ dày lên cả vùng đất như đội thêm cho nó một cái mũ trắng dày nặng, phóng mắt nhìn ra, cho dù ở cái nơi làm người ta luôn không ưa được là Spinner’s End cũng trông như vừa từ truyện cổ tích bước ra, một nơi tràn đầy hơi thở sạch sẽ và thuần khiết.
Đã một tuần trôi qua kể từ ngày Dumbledore tiêu diệt Trường Sinh Linh Giá, bởi ngay sau đó Harry đã kịp thời liên lạc với cụ Dumbledore nên chuyện cậu từng dừng hô hấp cuối cùng chỉ có cụ Dumbledore và Snape biết.
Mà trong hai người biết chuyện này, sau khi nhìn thấy bộ dáng thẫn thờ mất hồn mất vía của Snape đêm hôm đó, Harry cảm thấy áy náy với Snape hơn bao giờ hết.
Cậu lựa chọn chia sẻ tất cả với hai người này, lý do một nửa là bởi vì cả hai đều có trái tim rất mẫn tuệ, lại đủ kiên cường. Cậu cảm thấy họ đủ để gánh chịu những thứ này (còn như Il, Draco, thậm chí là Lily hay James, Sirius,… cậu đều không quá muốn chia sẻ cho họ, cậu hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được họ sẽ bị dằn vặt tới chừng nào), mà một nửa khác, là bởi vì hai người này đã phát hiện ra trước, cũng chủ động đi dò hỏi sự thật.
Chuyện đã tới mức này, rất khó nói rốt cuộc giữa hai người Dumbledore, Snape và Harry thì bên nào mới là là người chủ động hơn một chút, dĩ nhiên, từ lúc chủ động nói về những gì liên quan tới Voldemort cho đến giờ, dù đã suýt không thể mở mắt ra lần nữa, thì Harry cũng chưa từng hối hận.
Cậu chỉ là vô cùng áy náy. Với Snape.
Cậu vẫn luôn coi thầy là người đàn ông đã dốc hết tất cả cảm tình, nên cả nội tâm lẫn bề ngoài đều không thể phá vỡ khi trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play