“Al, cậu bao nhiêu tuổi rồi, vẫn còn muốn ngồi trên vai ba cậu như thế à?” Snape giật giật khóe môi, cuối cùng vẫn rít ra một câu từ kẽ răng.
Al nằm-không-cũng-trúng-đạn len lén liếc cha nó một cái, mới trượt xuống khỏi vai ba nó, còn chưa cam lòng lẩm bẩm, “Dù sao cũng có bùa trôi nổi rồi mà.”
“Cái đó cũng không liên quan gì đến tuổi tác của cậu,” Snape lạnh lùng nói, “Cậu cho rằng cậu vĩnh viễn chỉ có ba tuổi đấy à? Cứ thích ngồi lì trên vai ba cậu không muốn xuống?”
“Cha à, lúc con ba tuổi thì người con ôm vai là cha cơ.” Al không cam tâm cự lại, xét trên một phương diện nào đó, thì nó đúng thật là không sợ chết.
Sắc mặt Snape lập tức đỏ lên, khóe môi bắt đầu co rúm lại, thoạt nhìn chuẩn bị phun ra gì đó – nhưng trước đấy, Harry đã vừa dỗ vừa đẩy đuổi Al ra khỏi thùng xe giáo viên rồi.
“Ba, con ra ngoài chơi với bạn được chứ?” Al ở bên ngoài kêu, “Không cần đọc thuộc từ điển Độc dược đâu ạ?”
“Cứ đi chơi đi.” Harry thuận miêng đáp, rồi sập rèm cửa thùng xe lại, ngăn cách không gian hai bên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT