Một tòa nhà đứng nghiêm trang trong bóng đêm, với vườn hoa sâu hút khuất sau bóng tối và những trang sức cổ xưa nhưng tuyệt không rỉ sét hay hoen ố, ta có thể thấy được sự cổ kính và huy hoàng của nó.
Qua ô cửa sổ hình thoi sáng đèn treo trên đầu cành cây, nhìn vào, ta có thể thấy một đại sảnh rộng rãi được bày biện hết sức xa hoa. Giữa đại sảnh đặt một chiếc bàn dài với những đường nét chạm trổ cầu kỳ, hai bên bàn đã có khá nhiều người ngồi, nổi bật trong số đó là một người đàn bà với nước da ngăm và chiếc mũi tẹt – Bellatrix Lestrange, cùng với một người đàn ông tóc bạch kim dài ngồi ở vị trí hơi chếch so với trung gian – Lucius Malfoy.
Lò sưởi trong góc tường đang cháy đượm, cả đại sảnh đều lặng ngắt, cơ hồ mỗi năm phút, sẽ có hai phù thủy đi từ sảnh vào, hành lễ với vị trí đầu bàn, rồi mới lẳng lặng ngồi xuống.
Khi hai dãy ghế bên chiếc bàn dài đã đầy người, kẻ ngồi ở chủ vị mới cất tiếng, rõ ràng, lạnh băng: “Ta rất thất vọng.”
Chủ nhân của tiếng nói đó rốt cuộc đã hiện ra ánh sáng, tựa như y rốt cuộc đã cho phép ánh đèn trong phòng khách được rọi lên người mình: “Sắp một tháng trôi qua, nhưng các người không phát hiện được dù chỉ chút xíu tung tích của Ravens.” Y nhẹ nhàng nói, ánh mắt lần lượt quét qua những phù thủy đang ngồi ở hai bên, những kẻ đó không kìm được mà đều cúi rũ đầu, “Không một chút xíu nào. Mà nó thậm chí đã lại một lần nữa phá hỏng hành động của chúng ta. Ngay đêm nay, chỉ vài giờ trước.”
Một quãng lặng ngắn ngủi. Voldemort đột nhiên nói: “Alex.”
Một phù thủy ngồi giữa hàng bên trái run lên: “Thưa, thưa chủ nhân?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT