Lương Chinh thoạt đầu còn chưa nhận ra thanh âm kia là của Tống Lăng, giọng mang theo vài phần không kiên nhẫn:
“Lui xuống đi.”
Tống Lăng che miệng khẽ cười, tiếng cười như hoa mai chạm gió, lại chẳng phát ra thành âm.
Nàng vòng ra phía sau, ngón tay thon dài khẽ áp lên huyệt Thái Dương của Lương Chinh, nhu hòa cất tiếng:
“Hoàng thượng ngày đêm lo việc triều chính, ắt hẳn mệt mỏi. Thiếp tới hầu hạ Người, được chăng?”
Âm điệu mềm mại, lại vương chút nũng nịu như tơ.
Lương Chinh sắc mặt chợt sầm xuống, đột ngột đứng dậy, gằn giọng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play