Nàng không dám nói thêm lời nào, chỉ im lặng, lén đưa tay lau đi những giọt lệ nóng hổi nơi khóe mắt.
Lương Chinh thấu hiểu trong lòng nàng đang lo lắng điều chi. Hắn từ phía sau ôm nàng thật chặt, cằm khẽ tựa nơi bờ vai thon mềm, giọng nói thấp trầm mà dịu dàng:
“Không đâu… Ta chinh chiến sa trường cũng đã hơn mười năm, chẳng phải vẫn bình yên trở về bên A Lăng đó sao? Đao kiếm tuy vô tình, nhưng nàng lại chẳng tin vào bản lĩnh của phu quân mình ư?”
Lời nói kia, chỉ là muốn an ủi thê tử. Bởi chính bản thân hắn cũng hiểu rõ, trên chiến trường, mấy ai dám chắc có thể toàn vẹn mà hồi quy.
Tống Lăng nào phải tiểu nữ ngây ngô để bị hắn dỗ dành qua loa. Nàng quay đầu nhìn thẳng vào mắt hắn, giọng nghẹn ngào:
“Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất. Đao kiếm vô tình, sao chàng biết mỗi lần đều có thể bình an mà trở về? Nhỡ đâu một ngày nào đó…”
Nói tới đây, cổ họng nàng nghẹn lại, hàng lệ rơi lã chã.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT