Ngoài miệng nói không cười nhưng khóe mắt cong cong không dấu được, miệng nhỏ của nàng dẩu lên, rõ ràng là mất hứng mà.
Lương Chinh lại đỡ nàng xuống ngựa, nắm tay nàng cùng dạo trên đường lớn, vài thị vệ biết ý đi theo bảo hộ phía xa.
Ích Châu không rộng lớn như kinh thành, nhưng có không ít địa phương có thể đi chơi được.
Ban đầu Tống Lăng còn tức giận Lương Chinh, sau một lúc đi dạo phố thì cũng tiêu tan.
Phía trước có sạp hàng bán đồ trang sức, hai mắt nàng sáng lên, buông tay hắn, vui vẻ chạy lại gần.
Tính tính, Tống Lăng cũng chỉ là nữ hài tử mới mười mấy tuổi, nữ hài tuổi này đều thích mấy thứ trang sức lấp lánh xinh đẹp. Mỗi lần đi qua các quán này, nàng sẽ không nhịn được dừng lại nhìn nhiều hơn, cuối cùng cái gì cũng không mua.
Sau khi gả cho Lương Chinh, mấy thứ trang sức nàng không hề thiếu, nhưng trước giờ cũng chưa được trải qua sự việc đi dạo phố, đi ngắm những đồ trang sức như này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play