Tống Lăng buông rèm xe xuống, bỗng đứng dậy di chuyển đến cạnh ngồi Lương Chinh, “Đương nhiên, đã lẩu rồi thiếp chưa thấy phụ thân.”
Lương Chinh nhìn nàng, mỉm cười.
Tống Lăng ngồi sát hơn, nhẹ nhàng bám vào cánh tay Lương Chinh, ngửa đầu ngước nhìn, “Vương gia, cảm ơn chàng.”
Khóe môi Lương cũng cong cong, “Chừng nào nàng có thể sửa miệng?”
“Ân?” Tống Lăng sửng sốt, nhất thời chưa phản ứng lại.
Lương Chinh nhướng mày, “Còn kêu ta là Vương gia??”
Tống Lăng nghe vậy, có chút gọi là giác ngộ, hơi hơi gục đầu, môi mềm nhấp nhấp, nhỏ giọng, “Tướng công.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play