Huân hương lượn lờ bên trong Thừa Càn cung, thơm mà không nồng, thanh nhã nhưng không nhạt nhòa.
Rèm châu màu xanh ngọc bích được vén lên, thân ảnh nam tử cao lớn như ẩn như hiện. Cánh cửa bị đẩy ra, sau đó lại là một trận rèm đong đưa, Mục Chước bưng trà đi vào, nhìn nam tử phía sau rèm, thấp giọng gọi: "Hoàng Thượng."
Người trước mặt làm như không nghe thấy, vẫn ngồi ngay ngắn mà không đáp.
Mục Chước giật mình, đáy mắt hiện lên một chút kinh ngạc. Nàng lặng lẽ bước lên, vòng qua mới thấy hoàng đế đang chống cằm trên bàn mà ngủ. Nàng không khỏi kinh hoảng, liền lui mấy bước, sau lưng động phải cây cột, "Ầm" một tiếng, chén trà trong khay thoáng di động.
Hoàng đế chấn động, lập tức mở to đôi mắt, một trận lệ khí đột nhiên xuất hiện. Nhìn cảnh tượng trước mắt từ từ rõ ràng, đáy mắt sắc bén của hắn mới thu lại, thay vào đó là một chút nhu tình, khẽ cười: "Chuyện gì vậy?"
Mục Chước vội tiến lên, cẩn thận đưa chén trà cho hắn, thấp giọng: "Nô tỳ tới pha trà cho Hoàng Thượng."
Ánh mắt hạ xuống nhìn hoa văn trên chén trà, ngón tay của hắn nhận lấy. Nước trà Bích Loa Xuân ôn nhuận xanh như ngọc bích, hương thơm phảng phất thoang thoảng bay vào mũi, hắn ngửi ngửi, không khỏi cảm thấy nhạt. Lúc này, hắn lại đột nhiên nhớ tới Toàn Cơ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play