"Nương nương, ngài đừng như vậy."
"Toàn Cơ, Toàn Cơ ngươi nói đi, nàng ta dựa vào cái gì mà làm thế với bổn cung? Nàng ta cho rằng bản thân nhận nuôi Hoàng trưởng tử, sau đó hại chết hài tử của bổn cung thì có thể độc bá lục cung sao? Nàng ta cho rằng làm thế, bổn cung liền không có khả năng hoài hài tử khác sao?" Hoa phi kích động tới thở phì phò, ánh mắt hồng hồng không ngừng trào ra nước mắt.
Hài tử của nàng, nàng cũng đau lòng như thế. Toàn Cơ thật không biết, ở thời điểm nàng ấy quyết định trừ bỏ Hoàng trưởng tử thì ôm tâm tính như thế nào. Có lẽ, Hoàng trưởng tử ở trong mắt Hoa phi, chẳng qua là một khối trở ngại ngáng chân nàng ấy, chứ không phải là một hài tử.
Toàn Cơ đỡ nàng, nhẹ giọng: "Nương nương, hung thủ không phải Tô phi nương nương, là Phó Thừa huy."
Hoa phi lập tức ngây ngẩn cả người, sau một lúc lâu, nàng mới cười lạnh: "Sao có thể không phải nàng ta? Có phải nàng ta đã nói gì với Hoàng Thượng hay không? Hoàng Thượng sao có thể tin nàng ta chứ? Ngươi cho rằng nàng ta cũng trúng độc thì không phải kẻ hại bổn cung hay sao? Toàn Cơ, ngay cả ngươi cũng tin? Tất cả chẳng qua chỉ là khổ nhục kế của nàng ta! Bổn cung muốn gặp Hoàng Thượng! Bổn cung muốn gặp Hoàng Thượng!"
Hoa phi liều mạng muốn đẩy Toàn Cơ, tố nhan trên mặt đã đầy nước mắt, đầu tóc tán loạn phía sau, lúc này, Hoa phi thật giống một người bị điên. Móng tay sắc nhọn đâm vào da thịt Toàn Cơ, nàng cũng không quan tâm, chỉ giữ Hoa phi lại: "Nương nương, việc này Hoàng Thượng đã điều tra, thật sự là Phó Thừa huy làm. Điểm tâm là ngài ấy đưa cho Tô phi, hơn nữa... Hơn nữa ngài biết đó là độc gì sao?"
Một câu khiến Hoa phi căng lớn đôi mắt, nàng phảng phất như cảm giác có gì không tốt, đôi môi thoáng động nhưng lại không hỏi, ánh mắt cứ chằm chằm nhìn cung nữ trước mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT