Nữ tử trước mắt, cách hai tầng tiêu trướng, lại thêm một tấm bình phong, cuối cùng là tấm rèm châu, thân ảnh sau đó cuối cùng đã không thể nhìn thấy. Ánh mắt hắn không thu lại, vẫn si ngốc mà nhìn.
Hắn vốn muốn giúp Tấn Huyền Vương, bởi vì năm đó y toàn tâm toàn ý với nàng. Mà hiện giờ, hắn càng phải nỗ lực giúp y, bởi vì chỉ có y ngồi lên đế vị mới có thể cho Toàn Cơ hạnh phúc.
Trác Niên nghiêng người, khẽ ho một tiếng, chất lỏng sền sệt lại từ khóe môi chảy ra. Bóng người trước mắt hiện lên, sau đó lộ ra khuôn mặt của Lam Nhi: "Tiểu thư." Nàng duỗi tay giúp hắn lau vết máu.
Nơi này không có người ngoài, nhưng Lam Nhi vẫn không sửa lại cách xưng hô. Có đôi khi diễn kịch quá lâu, hắn có lúc tưởng bản thân thật sự là Tô Vũ Đồng. Nhưng hiện tại, hắn không thể tiếp tục hồ đồ nữa, bởi vì người hắn muốn bảo vệ đang ở trước mắt hắn.
Ánh mắt lướt qua cung trang của Lam Nhi, sau đó nhìn người bên ngoài, hắn khép nhẹ hai mắt: "Thẩm đại nhân, ba tháng, ta còn có thể sống sao?" Không đợi Thẩm thái y trả lời, hắn lại nói, "Chỉ cần ta còn sống, ngươi đừng hòng động vào nàng. Nếu để Hoàng Thượng biết chuyện của chúng ta, sợ rằng đối với chủ tử của ngươi không tốt."
Thời gian qua lâu như thế, hắn một tiếng liền gọi chủ tử, nhưng buồn cười nhất là, hắn không biết người đó rốt cuộc là ai.
Thẩm thái y tức giận, nhưng giờ phút này chỉ có thể nhịn. Người trước mặt đối với bọn họ mà nói còn hữu dụng, hắn cũng không thể giết. Chỉ là Toàn Cơ...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT