Biết Hoa phi đang ám chỉ điều gì, Toàn Cơ lập tức quỳ xuống, chuyện này, nàng quả thật không có lời nào để giải thích. Giết một hài tử, nàng không phải không có bổn phận, nàng chỉ là không muốn đi làm. Bất luận có nguy hiểm nào, nàng đều suy xét thỏa đáng. Nàng tiến cung, không phải vì làm thanh đao cho Hoa phi.
Ném đóa hoa trong tay xuống, Hoa phi đứng lên, liếc nhìn nữ tử. Sau đó nàng nhu hòa cười, cúi người nâng Toàn Cơ đứng dậy, thấp giọng: "Bổn cung cũng muốn ngươi sớm một chút trở thành chủ tử, bổn cung hiện tại tuy được sủng ái, nhưng ngươi lại cùng đám người Phó Thừa huy có xích mích, tốt nhất là nên vì mình mà tìm chỗ dựa. Nữ nhân à, chỗ dựa trong hoàng cung này còn không phải Hoàng Thượng sao?"
Toàn Cơ thấp giọng đáp "Vâng". Hoa phi mới cười buông tay nàng ra, xoay người xuống, lên tiếng: "Mời Tô phi vào đi."
"Vâng."
Ra ngoài, Tô phi vẫn đang đứng đợi, còn cùng Lam Nhi cười nói gì đó, một chút cũng nhìn không ra một tia không vui. Toàn Cơ tiến lên, hành lễ, nói: "Nương nương đợi lâu rồi, nương nương chúng ta mời ngài vào trong."
Tô phi hoàn hồn, Lam Nhi liền đỡ nàng đứng dậy. Lúc đi qua Toàn Cơ, Tô phi nhẹ giọng cười, lời nói như ẩn như hiện: "Nàng ta tưởng rằng ra oai phủ đầu bổn cung thì có thể thắng sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT