"Tô phi nương nương?" Toàn Cơ không khỏi kinh ngạc, trong đầu nhớ lại áo khoác đặt trên người nàng, trái tim vừa mới bình tĩnh lại ẩn ẩn bất an. Nàng có loại cảm giác rất cường liệt, trong cơn ác mộng vừa rồi, khẳng định nàng đã bật thốt nói lên gì đó.
Nhớ tới hôm ấy, Tấn Huyền Vương nắm chặt tay nàng nói sảng, bàn tay giấu dưới góc áo nhịn không được bắt đầu run nhẹ.
Cung nữ thấy sắc mặt nàng tái nhợt, duỗi tay đỡ lấy, lúc này mới "A" một tiếng, nói nhỏ: "Ngươi sốt rồi! Quần áo bị ướt mưa cũng chưa thay, như thế sao có thể khỏe được?" Lúc nãy Hoàng Thượng tới, trên dưới Tường Bình cung đều vô cùng sợ hãi, ai còn tâm trí đi quản Toàn Cơ vừa dầm mưa về chứ?
Đầu óc Toàn Cơ đang miên man nghĩ tới Tô phi, lúc này đáy mắt không hề có một tia sức sống, nàng chỉ bâng quơ nói một câu "Không sao" rồi xoay người muốn đi vào. Bước chân bên dưới thoáng lảo đảo, cung nữ vội đỡ lấy thân mình nàng: "Lúc này rồi mà còn nói không sao?"
Thái y vừa định ra ngoài nghe vậy, vội vàng tiến lên nhìn qua, sắc mặt hắn trầm xuống, vội nói: "Đổi người tới hầu hạ nương nương, cơn sốt của nương nương mới lui, không thể để nhiễm lại." Hắn nhìn cung nữ, "Ngươi đỡ nàng ta về phòng, người đâu, theo ta vào trong."
Cung nữ thái giám lập tức tiến lên theo hắn đi vào. Toàn Cơ biết hắn nhất định không yên tâm, muốn đích thân vào bắt mạch lần nữa. Lúc nàng ở bên trong, chẳng qua là ghé vào mép giường Ánh phi ngủ một giấc, căn bản sẽ không xảy ra chuyện gì. Chỉ là giờ phút này, cả người nàng đều vô cùng khó chịu, nửa câu cũng không nhiều lời, chỉ có thể để cung nữ đỡ về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play