1.
Trong xe ngựa trở về, Huyền Vi mệt mỏi tựa vào vai Ứng Thần. Người kia chẳng nói một lời, chỉ lạnh nhạt ngồi bên cạnh, nhắm mắt dưỡng thần. Trong đan điền, linh thai vừa hấp thu năng lượng cổ trạch đang tỏa ra một luồng khí tức ấm áp, như một chiếc lò sưởi nhỏ, khiến Huyền Vi toàn thân dễ chịu hẳn.
Cậu không kìm được liếc sang gương mặt nghiêng lạnh lùng kia.
Chẳng lẽ… là Ứng Thần cố tình để lại một phần lực lượng cho mình sao?
Không dám nghĩ mình được quan tâm, nhưng lại nhớ đến câu “Ta sẽ phụ trách” vừa rồi. Vậy có phải những ngày qua, hắn thật sự đang ngấm ngầm chăm sóc mình?
Ứng Thần rõ ràng có thân thể hữu hình, chứng tỏ đã thu hồi bớt sức mạnh. Lúc nãy áp lực kinh khủng kia cũng thật sự tồn tại, không thể nghi ngờ…
Nhưng trong truyền thuyết, Minh Vực Chi Chủ là kẻ vô tình tàn bạo, đáng sợ vô cùng. Sao có thể vì một phàm nhân bé nhỏ chẳng đáng kể như mình mà hao tổn sức lực?Lời đồn chẳng phải nói, càng khiến mình đau đớn, hắn sẽ càng khoái trá ư?
Ý nghĩ rối rắm, Huyền Vi mệt mỏi nhắm mắt, mặc cho tâm trí trôi dạt.
Dù sao đi nữa… cũng chỉ là vì hắn sợ món đồ chơi tiện tay này hỏng mất, thỉnh thoảng bố thí chút bù đắp thôi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play