Vì chuyến công tác đột xuất, Nguyễn Kha không có thời gian ôn tồn gì cả, vừa xuống giường đã vơ vội một bộ quần áo rồi bắt đầu dọn hành lý.
Cừu Giác Thịnh cũng không tiện cứ nằm lì trên giường. Cậu không giúp được việc dọn đồ, nên tự giác xuống lầu tìm quản gia xin một bộ ga trải giường mới, rồi lọ mọ thay cái vừa dùng xong.
Cuối cùng, khi Nguyễn Kha dọn đồ xong, anh lại nói một câu: “Cậu về phòng đi, ngày mai tôi đi rất sớm.”
Lời nói quan tâm ấy lại khiến Cừu Giác Thịnh không tìm thấy chút cơ hội nào để ở lại. Cậu ôm ga trải giường đã thay, bước ra khỏi phòng, có cảm giác mình bị đuổi khỏi nhà.
Cừu Giác Thịnh về phòng vệ sinh cá nhân rồi ngã lên giường, định bụng xem mười cuốn tiểu thuyết thế thân thành công thượng vị để an ủi trái tim đang tổn thương của mình.
Đầu điện thoại hiện lên một tin nhắn, là của Nguyễn Kha.
Kim chủ: Tôi sẽ nhanh chóng về.
Kim chủ: Ngủ sớm một chút.
Chỉ vài từ ngắn ngủi, Cừu Giác Thịnh lại được dỗ ngọt. Cậu nghĩ, tiểu thuyết cũng không dám viết một kim chủ tốt như Nguyễn Kha.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT