Nguyễn Kha trở về khách sạn vào lúc 12 giờ 40 phút đêm, dùng thẻ phòng mở cửa xong thì phát hiện trong phòng tối đen như mực, lại còn có tiếng hít thở đều đều.
Anh không bật đèn, rón rén bước chân, đi vào trong phòng mở đèn pin lên, rọi thẳng vào đôi mắt cảnh giác của Cừu Giác Thịnh.
Nguyễn Kha:…………
Cừu Giác Thịnh:…………
Bọn họ nhìn nhau trong bóng tối không nói lời nào, cuối cùng vẫn là Cừu Giác Thịnh bò dậy trước, mở công tắc đầu giường, đèn lớn trên trần sáng lên, trong phòng trở nên sáng sủa.
Câu nói đầu tiên của Nguyễn Kha là: “Cậu giả vờ ngủ cũng giống lắm.”
Cừu Giác Thịnh hơi há miệng, không biết nên hỏi trước Nguyễn Kha vì sao biết cậu ở đây hay là hỏi thẻ phòng từ đâu ra, cuối cùng phun ra một câu: “Anh không phải đi mở phòng sao?”
Nguyễn Kha híp mắt: “Thì ra người nhìn thấy ở quán bar đúng là cậu thật à, tôi còn tưởng mình nhìn nhầm.”
Cừu Giác Thịnh:……
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT