Dưới ánh nắng rực rỡ của tháng Tư, khắp nước Đại Lương tràn ngập sắc xuân tươi đẹp.
Khi Liên Sanh tỉnh lại, nàng mơ hồ nhận ra mình đang ở trong một cỗ xe ngựa. Đầu óc còn nặng nề, mông lung, nàng theo bản năng đưa tay ôm lấy bụng bầu đã nhô cao. Tầm mắt dần rõ ràng, nàng bắt gặp một đôi mắt đầy hứng thú đang nhìn mình.
Chủ nhân của đôi mắt đào hoa nở nụ cười rạng rỡ, nói: “Ngươi tỉnh rồi à? Ôi, chuyện này không thể trách ta được. Ban đầu ta chỉ định bắt cóc một mình ngươi thôi, ai ngờ ngươi lại đang mang thai.”
Liên Sanh khẽ cau mày, chống tay ngồi dậy, cẩn thận nhớ lại những chuyện đã xảy ra. Nàng chỉ nhớ được sư thái ở Tĩnh Nguyệt Am đưa cho nàng một phong thư từ Dịch Hoàn, sau đó nàng không còn chút ký ức nào.
Trước mắt là một nam nhân có gương mặt tuấn tú, xinh đẹp. Liên Sanh suy nghĩ một lát, đôi mắt dần mở to vì ngạc nhiên.
Lăng Sở bật cười, giọng điệu trêu chọc: “Nhận ra ta rồi sao? Tiểu gia đây bắt cóc ngươi thật chẳng dễ dàng gì. Nào là phải giả làm kẻ ăn xin, nào là đóng vai ni cô, còn phải ở cái nơi Sa Cất quái quỷ này suốt hai tháng trời!” Hắn giơ hai ngón tay lên, không ngừng càu nhàu.
“Ngươi là ai? Vì sao lại bắt ta?” Liên Sanh cẩn trọng hỏi, giọng nói mang theo vẻ đề phòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT