Dịch Hàm Tiếu ngày càng xinh đẹp, nhưng cũng càng ngày càng tinh nghịch.
Khi cô bé bốn tuổi, cô bé thậm chí còn chạy đến Kim Loan Điện của phụ hoàng, tò mò ngó nghiêng khắp nơi. Khi Dịch Thiên Thành phát hiện ra con gái, không những không trách mắng, mà còn vui vẻ bế con gái lên, đặt bên cạnh mình để cùng nghe các đại thần nghị sự.
Các đại thần mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, không ai dám hé răng. Ai nấy đều biết bệ hạ cái gì cũng tốt, chỉ duy nhất việc sủng ái nương tử và con gái thì không có giới hạn, đến mức có thể nói là không màng lễ tiết.
Khi Lăng Sanh biết chuyện, không khỏi có chút ưu sầu, nói: “Bệ hạ sủng ái Hàm Tiếu như vậy, e là sau này tính tình con bé sẽ càng thêm hư hỏng.”
Dịch Thiên Thành nhướng mày, đáp: “Công chúa duy nhất của Tuyên Quốc, dĩ nhiên nên sống tự do tự tại, không cần sợ hãi điều gì.”
Lăng Sanh tức đến mức suýt nghẹn lời, hung hăng nhéo eo hắn một cái. Dịch Thiên Thành chỉ cười ha ha, rồi thấp giọng dỗ dành nàng, khiến nàng chẳng còn giận được nữa. Nàng chỉ đành thở dài, nói: “Cũng không biết tính tình Hàm Tiếu giống ai.”
Hàm Tiếu nghịch ngợm, gây sự, lại còn bá đạo, không giống tính cách của nàng hay Dịch Thiên Thành chút nào. Bên cạnh, Dịch Thiên Thành không lên tiếng, nhưng trong lòng hắn biết rõ, tính tình của Hàm Tiếu quả thực giống hệt hắn thuở nhỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play