Liên Sanh hiểu rõ phu quân mình đang giận chuyện gì, trong lòng nàng vừa bực bội vừa buồn cười. Sáng nay nàng mới hứa với Dịch Hoàn sẽ khiến Dịch Thiên Thành vui vẻ, vậy mà đến chiều đã suýt vỡ phá lời hứa ấy. Trên đường bị hắn nắm tay kéo về, nàng ngoan ngoãn không phản kháng, để mặc hắn dẫn đi.
Đến khi hắn quay đầu nhìn nàng, đôi mắt sáng ngời nhưng vẫn lộ vẻ không vui. Liên Sanh mỉm cười, nhẹ nhàng nói: “Phu quân, chàng đang giận đấy à?”
Hắn đáp lại bằng một ánh mắt lạnh lùng: “Đừng nói bậy, ta không có!”
“Chàng có, trên mặt chàng viết rõ ràng rồi kìa.” Nàng trêu chọc.
Dịch Thiên Thành khẽ nhếch môi, nở nụ cười gượng gạo: “Đại quân thắng lợi trở về, ta vui còn không kịp.” Liên Sanh cố nén cười, đưa tay khẽ ngoắc ngón tay hắn: “Phu quân, chàng cúi xuống chút.”
Hắn im lặng, ánh mắt dò xét. Liên Sanh dùng giọng điệu ngọt ngào: “Ta muốn hôn chàng.”
Dịch Thiên Thành đưa tay búng nhẹ vào trán nàng, giọng trách yêu: “Không biết xấu hổ.” Nhưng ánh mắt hắn ánh lên tia sáng, cúi đầu nhìn nàng. Liên Sanh vòng tay qua cổ hắn, nhẹ nhàng hôn lên má hắn, như chuồn chuồn lướt nước, chỉ chạm khẽ rồi dừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT