Sa Cất trải qua nhiều năm khô hạn, dân phong hung bạo. Đây là nhận thức duy nhất của Liên Sanh về vùng đất này trước khi đặt chân đến.
Sau mấy ngày thúc ngựa phi nhanh, Liên Sanh cuối cùng cũng cảm nhận được mức độ “khô hạn” của Sa Cất. Tuy không đến mức đất nứt khô cằn như lời đồn, nhưng cây cỏ xanh tươi dần thưa thớt, thời tiết ngày càng nóng bức. Những lời đồn đại khoa trương về Sa Cất cũng có lý do của nó. Thành Dĩnh Đông sở hữu dòng sông Hương Não dài nhất, rộng nhất, nên không bao giờ thiếu nước. Trong khi đó, Sa Cất hiếm sông ngòi, khiến nước trở thành thứ vô cùng trân quý.
Khi gần đến trung tâm thành Sa Cất, bầu trời bất chợt nổi gió cát mịt mù.
Liên Sanh dùng khăn che mặt, trong lòng thoáng chút lo lắng. Nàng thầm nghĩ, liệu Dịch Thiên Thành có thực sự xây một tòa thành giữa nơi gió cát hoành hành như thế này? Mấy ngày qua, nàng chỉ nghỉ ngơi hai canh giờ mỗi đêm, còn lại đều dồn sức lên đường. Chỉ đến ngày thứ ba, nàng mới được tắm rửa một lần ở quán trọ. Nhưng sau đó, những chủ quán trọ đều nói với nàng: “Nước ở Sa Cất quý giá, chỉ có chút này thôi, cô nương hãy dùng tiết kiệm.”
Lúc này, gió cát thổi tới, phủ đầy bụi lên người Liên Sanh. Nàng tự nhủ, nơi Dịch Thiên Thành ở, nước chắc hẳn còn quý hơn nữa. Liệu hắn có cả năm không tắm lần nào?
Nghĩ đến cảnh ấy, Liên Sanh bất giác thấy buồn cười. Nhưng khi nhớ ra người này sắp trở thành phu quân của mình, nàng lập tức không còn tâm trạng để cười nữa.
Vượt qua vùng gió cát mịt mù, Liên Sanh chớp mắt, ngỡ ngàng nhìn khung cảnh trước mặt. Một mảnh xanh mướt hiện ra, khiến nàng không khỏi kinh ngạc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play