Thời gian cấp bách, không thể chậm trễ thêm nữa. Liên Sanh do dự một lát, cuối cùng cắn răng bước lên phía trước, giúp Dịch Thiên Thành cởi y phục.
Hai người đứng gần nhau đến mức hơi thở đan xen. Liên Sanh mơ hồ cảm nhận được ánh mắt Dịch Thiên Thành đang chăm chú nhìn mình từ trên cao, nhưng nàng không dám ngẩng đầu. Động tác trên tay nàng có phần cứng nhắc, chậm rãi cởi từng lớp y phục dưới ánh nhìn sắc bén của hắn. Sau khi cởi xong y phục bên ngoài, nàng định đưa tay lấy chiến giáp trên tay hắn.
“Vẫn còn quần.” Dịch Thiên Thành đột nhiên giơ cao y phục trong tay, khiến Liên Sanh với hụt vào khoảng không. Nàng ngẩng đầu, vừa hay chạm phải ánh mắt hắn. Đôi mắt hắn ánh lên nụ cười, nhưng gương mặt lại không mang chút ý đùa giỡn nào.
“Phu quân, hay là tự mình làm?” Liên Sanh cắn răng, cố gắng kìm nén sự bất mãn trong lòng, không để nó lộ ra ngoài. Hôm nay hắn bị làm sao vậy? Tay chân bất động hay sao mà bắt nàng hầu hạ như thế?
“Đây là nghĩa vụ của nàng. Nàng gả đến Sa Cất lâu như vậy, nhưng chưa từng hầu hạ ta thay y phục.” Dịch Thiên Thành đáp, giọng điệu bình thản nhưng đầy áp lực.
Liên Sanh tức đến nghiến răng. Rõ ràng chính hắn từng ghét bỏ nàng, không muốn ở chung với nàng, vậy mà giờ lại đổ hết trách nhiệm lên đầu nàng! Nhưng trong lúc này, nàng không thể tranh cãi với hắn. Dịch Thiên Thành vốn không phải người nói lý. Nàng đành cúi người, động tác có phần thô bạo, kéo mạnh quần của hắn. Nhưng quần lại không hề nhúc nhích…
Dịch Thiên Thành khẽ bật cười. Âm thanh trầm thấp khiến vành tai Liên Sanh nóng bừng. Nàng xấu hổ đến mức chỉ muốn tìm một cái hố để chui xuống. Một đôi tay mạnh mẽ kéo nàng lại gần. Liên Sanh nhất quyết không muốn nhìn thấy vẻ mặt của hắn, chỉ biết cúi gằm đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play