Chu Cẩm Ngọc quả thật trăm triệu lần không ngờ được, lại có thể nhìn thấy bảo vật này ở ngay chỗ này, ừm ——
Thôi, trước hết cứ gửi gắm ở chỗ Tiết gia gia, ngọc quý mà ôm trong lòng thì dễ mang họa. Gần đây mình đã nghịch ra quá nhiều món mới lạ, thôi thì nên khiêm tốn một chút, sống an ổn mới phải.
Hai đứa nhỏ nhà họ Tiết thấy Chu Cẩm Ngọc chạy tới, cũng lon ton chạy lại. Thấy cậu bé đột nhiên dừng bước, hai đứa cũng theo đó dừng chân, quay sang liếc nhau, như đang thăm dò.
Cách giao tiếp giữa trẻ con với nhau hoàn toàn không giống người lớn. Không có màn khách sáo vòng vo, mà chỉ là ánh mắt chạm ánh mắt. Sau đó, con trai út của Tiết gia, Tiết Gia Tuấn, thử đưa bàn tay béo mũm mĩm ra nắm lấy tay Chu Cẩm Ngọc.
Ánh mắt hai đứa nhỏ trao đổi, như thể lập tức đạt thành ăn ý. Ý tứ dịch ra đại khái là:
— Chơi không?
— Chơi đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT