Lông mi dày đen của Chu Nhị Lang rũ xuống, che khuất nửa đôi mắt phượng. Ánh đèn hắt nghiêng, sáng tối đan xen, đường nét gương mặt hắn càng thêm sâu thẳm, lập thể. Áo choàng rộng mở theo dáng ngồi tựa nghiêng, lộ ra một mảng lớn da thịt trắng nõn mảnh khảnh.
Chu Nhị Lang vốn thường ngồi ngay ngắn, hiếm khi có dáng vẻ tản mạn tùy ý như vậy. Không hiểu vì sao, Chu thị nhìn mà lại thấy phu quân mang theo vài phần yêu dã, trong chốc lát ngây người ra.
Chu Nhị Lang hơi ngẩng mắt, nơi đuôi mắt vẽ nên một đường cong tuyệt đẹp, giọng nói lười biếng khẽ trêu:
“Nhìn đủ chưa, nương tử?”
Chu thị lập tức bối rối, gương mặt đỏ bừng đến tận vành tai, gần như hoảng hốt chạy vào gian ngoài rửa mặt. Hai người thành thân đã bảy tám năm, cuối tháng mới được gần gũi một lần, ngày thường lại xa cách nhiều hơn thân mật, giờ phải đối mặt dáng vẻ thế này của trượng phu, nàng sao mà không thẹn thùng cho được?
Trong phòng, khóe môi Chu Nhị Lang khẽ nhếch, cúi đầu, dừng mắt một chốc rồi lại nhắm lại.
Đẹp thì cũng vô dụng, có nhìn hay không cũng thế thôi!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play