Buổi sáng đi dạo, hương thân trông thấy con lừa nhỏ tinh thần phấn chấn, không nhịn được tán thưởng:
“Đúng là con lừa tốt!”
Nói xong liền bổ sung thêm:
“Trường Khánh, cháu trai nhỏ nhà ngươi cũng không tệ, tướng mạo tuấn tú, cười rạng rỡ, rất giống Nhị Lang khi còn bé.”
Chu lão gia tử mừng rỡ khiêm tốn đáp lại. Chu Cẩm Ngọc thì lại sâu sắc cảm thấy: đời này, người ta không bằng… lừa.
Cháu nội dẫn con lừa con vòng quanh bờ sông một vòng, rồi trực tiếp đi tới vườn rau nhà Chu gia. Vốn dĩ sân sau được dùng để trồng rau, giờ lại nuôi gà nuôi heo. Chu Đại Lang dứt khoát khai khẩn thêm một khoảnh đất hoang gần đó, dựng rào tre bao quanh.
Đất hoang ấy không phải ai muốn khai khẩn là khai khẩn được, thuộc quyền sở hữu của tộc. Muốn khai khẩn thì phải được tộc trưởng gật đầu. Nhờ chuyện gặt mạch năm trước cộng thêm quan hệ với Chu Nhị Lang, tộc trưởng Chu Trường Nguyên khá quan tâm tới Chu gia. Một nét bút hạ xuống, mảnh đất kia liền ghi thẳng vào khế đất Chu gia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play