Ngày mồng Một Tết, Chu Cẩm Ngọc bị tiếng pháo ngoài sân đánh thức. Trong cơn mơ màng, cậu dụi mắt, ngẩn ra – rõ ràng tối qua còn cùng cha thức đón giao thừa, sao giờ lại nằm trong giường ngủ? Lập tức nhớ ra bản thân lại ngủ gục mất, hắn tức giận vỗ đầu nhỏ, thầm than: “Năm nay lại ngủ sớm trước tiên rồi.”
Vén màn giường, cậu phát hiện đầu giường treo một xâu tiền đồng buộc dây hồng – chính là tiền áp tuế. Ấy là tục lệ của Đại Càn triều, có thể trấn áp tà khí, hóa dữ thành lành. Năm nay cậu vừa tròn bảy tuổi, trên dây cũng vừa đúng bảy đồng tiền. Cẩm Ngọc tiện tay gẩy nhẹ, chuỗi tiền leng keng vang lên thanh thúy.
Cậu nhếch miệng cười, vội xỏ giày chạy sang phòng bên rửa mặt. Thu Sương sớm đã chuẩn bị sẵn chậu nước, khăn, chờ hắn rửa xong lại bưng đến một bộ y phục mới cùng giày mới, tận tâm hầu hạ.
Áo mới là vải đay trắng làm lót, khoác ngoài một bộ trường bào tay rộng màu xanh ngọc biếc sau mưa, xen lẫn ánh vàng cam như hoàng hôn loang sóng, lại điểm chút đỏ san hô. Màu sắc nhã nhặn, không quá lòe loẹt, cũng chẳng hề tầm thường. Đây là loại thuốc nhuộm mới do Cục Dệt Hộ Bộ nghiên cứu, còn chưa phổ biến, mà Chu Nhị Lang làm Thị lang Hộ Bộ, tất nhiên có thể dùng trước.
Đường may tinh xảo, cổ tay áo viền gấm hoa văn mây lành, khuy vai chạm khắc song ngư bằng vàng ròng, trước ngực thêu đồ án cát tường “tuế tuế bình an”. Bên hông còn treo túi gấm thêu ngũ sắc và tua đá mắt mèo.
Thay xong, Thu Sương khen ngợi:
“Lão gia thật có mắt nhìn, tiểu thiếu gia mặc bộ này chẳng khác nào xuân sắc sớm về.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play