“Ngài cũng tin thật à? Ta nói giỡn thôi, với cái nước nhi này cũng chẳng tệ, đem đổi vài xâu thịt dê xiên còn thừa sức, chả thiệt hại gì đâu.” Chu Nhị Lang vừa nói vừa tiện tay cất luôn miếng ngọc bội.
Cái đoạn chen ngang ấy cũng chỉ là khúc nhạc đệm, ngoài Nhị Lang ra thì chẳng ai bận tâm. Vân Nương thấy người nọ hơi quen mặt, nhưng nghĩ mãi cũng chẳng nhớ ra gặp ở đâu, cuối cùng đành bỏ qua, coi như nhân vật quần chúng.
Thu Sương trải một tấm vải thô trên bãi cỏ mềm, cả nhà ngồi quanh chơi bài lá. Chu lão gia tử với Phượng Anh vốn rành trò này, Vân Nương cũng không kém cạnh. Nhị Lang thì ôm con trai ngồi cạnh bồi chơi.
Đừng thấy Chu Cẩm Ngọc còn nhỏ, ngồi xuống xếp bài nhìn cứ y như “tay chơi chuyên nghiệp”. Chu Nhị Lang nhìn mà phì cười, định bụng sẽ dạy cho con vài chiêu.
Ai ngờ vừa chơi một lúc, càng xem hắn lại càng giật mình. Muốn thắng trò này sáu, bảy phần là nhờ kỹ thuật, ba, bốn phần còn lại là vận khí. Mà cái kỹ thuật quan trọng nhất chính là “nhớ bài” với “xả bài”.
“Nhớ bài” là để xem quân mình cần có còn trong bộ chưa, đối thủ có khả năng đánh ra không; nếu không, mình phải đổi hướng hồ bài khác mới chắc ăn.
“Xả bài” là chiêu thà hủy bài chứ không để đối thủ thắng to, ít nhất giữ cho thiệt hại của mình ở mức nhỏ nhất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play