Hạ Cảnh Thắng nhìn thấy khóe miệng Chu Cẩm Ngọc hơi hơi cong lên, bỗng nhiên cảm thấy hình như Ngọc ca nhi cũng ngầm thích cái kiểu làm trò của Từ Khôn.
Chương phu tử cũng nghe chuyện về Chu Cẩm Ngọc, tiết học sau đặc biệt gọi cậu lên hỏi han. Chu Cẩm Ngọc chỉ cười nói:
“Bọn họ muốn dùng con để trao đổi với cha, vì sợ lỡ tay mà làm hỏng việc nên cũng không dám làm gì. Học trò vẫn chưa phải chịu khổ sở gì, đa tạ phu tử quan tâm.”
Đứa nhỏ nói rất nhẹ nhàng, nhưng Chương phu tử hiểu rõ sự tình tuyệt đối không đơn giản như vậy. Trong lòng ông càng thêm quý mến cậu học trò này.
Chu Cẩm Ngọc viết thư cho Chu Nhị Lang. Từng nét chữ tuôn ra lưu loát, hết mấy tờ liền. Ban đầu là kể tình hình ở nhà, tiếp đó là chuyện nhỏ nhặt trong thư viện, cuối cùng thì dặn dò cha phải chú ý giữ gìn sức khỏe.
Viết xong, cậu tự xem lại, cảm thấy có mấy chữ không đẹp, liền thay giấy mới, chép lại một lần. Ai ngờ khi gần xong thì một giọt mực rơi xuống mép giấy, loang ra một vết to bằng đầu ngón tay.
“Xong đời rồi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT