Lang trung nói, bình thường đánh lỗ tai chỉ sợ nó lại tái phát, chứ như Ngọc ca nhi, lo rằng tai sẽ không mọc lên nữa thì quả thật chưa từng gặp qua. Có khép hẳn lại được hay không thì bọn họ hoàn toàn không có kinh nghiệm, chỉ có thể quan sát rồi chờ xem.
Thực ra Chu Cẩm Ngọc còn thoáng thản nhiên hơn cả Chu Nhị Lang. Đời trước đâu chẳng từng có người cố ý đi xỏ lỗ tai sao, cùng lắm để lại cái dấu vết, cũng không phải chuyện gì to tát. Ai lại rảnh rỗi đi soi mói tai người khác mãi không buông?
Ngoài cửa, thị thiếp của Ngô Tri phủ đến cầu kiến. Chu Nhị Lang bảo hạ nhân đưa Chu Cẩm Ngọc ra ngoài trước, rồi mới phân phó cho thị thiếp kia tiến vào.
Chu Cẩm Ngọc từng gặp người này một lần, nàng ta rất xinh đẹp. Cậu bé ngẩng mắt nhìn cha, trong ánh mắt có chút thăm dò.
Chu Nhị Lang đọc hiểu ngay ánh mắt của con trai, đưa tay nhéo nhẹ má cậu bé, khẽ cười:
“Trẻ con thì nghĩ gì cho lắm. Đừng lo chuyện không đâu, ra ngoài chơi đi.”
Có lúc hắn cảm thấy con trai quá chín chắn sớm. Mới sáu tuổi, thấy người ta đẹp liền hoài nghi cha mình có dây dưa gì với họ. Hằng ngày hắn và Vân Nương ở trước mặt con luôn giữ lễ phép quy củ, sao đứa nhỏ lại hiểu nhiều thế không biết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play