Vũ Bắc có tổng cộng 53 huyện, trong đó 25 huyện chịu tai hoạ nặng nề, số dân gặp nạn lên đến hơn ba triệu. Lương thực cứu tế triều đình ban xuống vốn dĩ chẳng khác nào muối bỏ biển, lại còn bị từng tầng quan lại cắt xén bóc lột, đến được Vũ Bắc may mắn còn được một nửa đã tính là tốt, sau đó lại bị quan địa phương vơ vét thêm mấy lượt, đến tay dân chạy nạn chỉ còn lại chút ít, chẳng đủ nhét kẽ răng.
Chu Nhị Lang siết chặt bản sổ sách chân thực trong tay, hồi lâu không nói một lời.
Đến lúc này, hắn mới hiểu ra chỗ thiếu hụt lương thực ở Vũ Bắc lớn đến mức nào. Chỉ xử vài tên tham quan thì căn bản không giải quyết nổi.
Nếu chỉ luận tội, Vũ Bắc Tri phủ cũng không đến mức tội đáng chết. Nhưng giờ đây, hắn buộc phải chết — nếu không, dân chúng phẫn nộ sẽ không thể bình ổn.
……
Trên con sông đào hộ thành ở An Kinh, người ta vớt lên từng món đồ trẻ con: áo lót, mũ nhỏ đính lông chồn…  Chu Vân Nương chỉ thoáng nhìn thấy quần áo và chiếc mũ kia đã ngất lịm tại chỗ.
Khi Chu Cẩm Ngọc tỉnh lại lần nữa, cậu đang ở trên một cỗ xe ngựa phi nhanh. Đối diện là một hán tử vạm vỡ, thắt lưng đeo trường đao, nhắm mắt dưỡng thần; bên cạnh cậu còn có một phụ nhân trung niên chừng bốn, năm chục tuổi, vẻ mặt nghiêm nghị nhưng lại chăm chú canh giữ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play