Cái gọi là “lồng tay sưởi ấm” chính là một loại bao tay ống, chỉ tách riêng ngón cái ra. Chu Nhị Lang sai con trai và Vân Nương chọn tơ tằm, bông mịn, vải gai nhung, bên ngoài bọc gấm có hoa văn, may thành một đôi.
Bản thân hắn vốn không muốn đeo thứ đồ chơi này, cảm thấy chẳng ra gì, không đẹp mắt.
Nhưng Chu Cẩm Ngọc cứ nhất quyết bắt cha phải mang, Chu Nhị Lang bất đắc dĩ, đành nhờ may thêm một đôi cho mình, mang vào rồi dùng ống tay áo rộng che đi, chỉ lộ ra một chút.
Chu Vân Nương suýt bật cười — trong nhà không ai mê làm dáng bằng Nhị Lang. Chu Nhị Lang trừng mắt cảnh cáo, Vân Nương cố nhịn không cười nữa.
Ra ngoài, Chu Cẩm Ngọc đeo đôi “bao tay” cổ đại này, bỗng nhiên lóe lên ý tưởng: tại sao mình không phát minh ra loại “bao tay” hiện đại chứ? Trời càng ngày càng lạnh, làm thế nào cũng kiếm được chút bạc, giảm bớt phần nào gánh nặng cho cha.
Chỉ vào “lồng tay suởi ấm”, Chu Cẩm Ngọc giả vờ lơ đãng nói:
“Cha, cha xem cái này, đeo vào tay cũng tạm, nhưng dễ lọt gió, giữ ấm không tốt, lấy đồ cũng bất tiện. Nếu bốn ngón còn lại cũng tách ra như ngón cái, chẳng phải sẽ tiện hơn sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play