Thu Sương đối diện thẳng thắn nói ra, lúc này Hạ Trúc mới cảm thấy sợ hãi, nhưng muốn nàng ngay lập tức biết ơn Thu Sương rồi nhận sai thì nàng lại không sao nuốt nổi sĩ diện, chỉ có thể ngồi đó tiếp tục khóc thút thít.
Thu Sương không nói thêm nữa. Nếu bàn đến ủy khuất thì ai mà chẳng từng ủy khuất? Ngay cả phu nhân cũng phải luôn nhìn sắc mặt lão gia, đoán tâm ý lão gia mà hành sự. Trên đời này có được bao nhiêu nữ tử như Chu đại cô, trên thì được cha mẹ thương yêu, dưới thì có huynh đệ che chở?
Con người, trước sau gì cũng phải nhận rõ vị trí của bản thân.
Ánh mắt Xuân Vũ lóe sáng, nàng thật không ngờ thường ngày Thu Sương vốn không phô trương, vậy mà lúc này lại sắc bén đến thế. Có điều, có một điểm nàng đồng tình với Thu Sương —— Chu phủ hưng thịnh thì các nàng mới được yên ổn.
Hạ Trúc chỉ vì bị phạt hai tháng bổng lộc mà đã thấy tủi thân. Trước đây, khi cha nàng còn làm quản sự trong phủ Thị lang, gia cảnh sung túc biết bao. Nhưng từ khi phủ Thị lang xảy ra biến cố, bao nhiêu năm tích góp đều mất sạch, lại còn mất luôn mạng cha, cả nhà bị liên lụy.
Nói trắng ra, dù có núi vàng núi bạc cũng không bằng có chỗ dựa vững chắc. Về sau Lan tỷ nhi chính là chỗ dựa của nàng, mà Lan tỷ nhi lại dựa vào lão gia, vào Chu phủ.
Ba tiểu nha hoàn mỗi người mang tâm tư riêng, nhưng đều hiểu rõ vận mệnh của mình đã gắn chặt với Chu phủ. Ở lại Chu phủ chính là lựa chọn tốt nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT