Chu Nhị Lang vốn tưởng tiểu tử sẽ nói chờ trưởng thành mới báo hiếu, bởi khi hắn còn bé cũng thường họa chiếc bánh vẽ to đùng như vậy để lừa Chu lão gia tử vui lòng. Ai ngờ con trai lại không phải thuận miệng lấy lệ, mà thực sự nói ra lời xuất phát từ lòng mình.
Chu Nhị Lang nhất thời cảm động, đưa tay ôm lấy đầu nhỏ của nhi tử, mạnh mẽ hôn một cái lên đỉnh đầu:
“Con của cha ngoan quá!”
Đặt con trai lên giường, Chu Nhị Lang dọn một chậu nước đá để ở đầu giường.
Ở Đại Càn triều, băng không phải vật gì hiếm, nhà khá giả cũng có thể dùng. Chỉ cần mua ít tiêu thạch về, cho nước vào chậu lớn, đặt thêm một chậu nhỏ bên trong, bỏ tiêu thạch vào chậu lớn, nước trong chậu nhỏ sẽ nhanh chóng kết thành băng. Tác dụng tản nhiệt thực ra chẳng được bao nhiêu, nhưng trong lòng lại cảm thấy mát mẻ dễ chịu.
Chu Nhị Lang nằm xuống bên cạnh, còn Chu Cẩm Ngọc thì ngồi xếp bằng trên giường, hai tay ngắn nhỏ múa chiếc quạt hương bồ, chăm chỉ quạt gió cho cha. Nhìn cảnh ấy buồn cười đến khó tả.
Chu Nhị Lang cố ý nhắm mắt ra vẻ hưởng thụ, miệng còn chỉ huy:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT