Ở Đại Càn triều, một nô bộc bình thường giá khoảng tám lượng bạc, xấp xỉ bằng bổng lộc một tháng của Chu Nhị Lang. Bởi vậy, Lư thị mới than rằng: quan viên Đại Càn nếu chỉ dựa vào bổng lộc mà sống thì chẳng thể kham nổi, ngay cả nuôi hạ nhân cũng khó.
Nguồn nô bộc có hai loại: một là bá tánh tự nguyện bán mình, hai là quan nô bị triều đình sung công, phần nhiều đều do liên lụy bởi tội lỗi của người thân.
Loại nha đầu thô sử thì không đòi hỏi gì nhiều: chỉ cần diện mạo không tật xấu, tay chân lanh lẹ là được. Chu Nhị Lang liền để Vân Nương làm chủ chọn lựa.
Vân Nương hiểu rõ, trượng phu nhìn ngoài hiền hòa, nhưng bản tính lại khắt khe, chú trọng từng ly từng tí. Chẳng qua hắn khắt khe là khắt khe ngầm. Ví như nàng may túi gấm không vừa ý hắn, thì tuyệt đối sẽ không chê bai ngay trước mặt, ngược lại còn dịu dàng xoa đầu, nói câu: “Nương tử vất vả.” Nhưng thực ra túi ấy từ đầu chí cuối hắn chẳng bao giờ dùng.
Nha đầu chọn cho hắn cũng vậy, ngoài miệng bảo nàng toàn quyền, nhưng thực ra hắn tuyệt đối không thích bên cạnh có người mình thấy chướng mắt. Bình thường ngay cả trái cây hắn cũng phải chọn quả đẹp mới chịu ăn.
Bởi vậy, Chu Vân Nương không chọn kẻ quá đẹp, cũng không chọn kẻ quá tầm thường, mà chọn hai nha đầu thoạt nhìn không mấy nổi trội nhưng lại có điểm dễ mến.
Một đứa chừng mười sáu, mười bảy, dáng người mảnh khảnh, nước da trắng nõn, trông cũng xinh xinh. Đứa kia lớn tuổi hơn một chút, ngũ quan không đẹp nổi bật nhưng cũng sạch sẽ, nhất là khí chất toát ra sự ngoan ngoãn nhã nhặn, khiến người thấy liền thoải mái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play