Mấy đứa nhóc bị điểm danh, mặt ngơ ngác như trời trồng:
“Nhiệm vụ gì cơ? Sao tự dưng mình lại thành tiên phong quan? Thôi kệ đi, chạy theo trước đã rồi tính sau.”
Trẻ con ấy mà, trí tò mò đi trước, suy nghĩ đi sau, thành ra ngẩn ngơ được đúng một khắc, kế đó đã lạch bạch chạy theo cái “thủ lĩnh” không biết từ đâu chui ra kia. Có kẻ mở đường, cả bầy nhóc ríu rít như ong vỡ tổ.
Chu Nhị Lang cúi đầu, gãi gãi chóp mũi, bật cười khe khẽ:
— Này không phải nhi tử ta phái “cứu binh” tới sao?
Chu đại nhân tuổi trẻ tài cao, một nụ cười ôn hòa thôi cũng đủ làm cảnh sắc trên đài thêm sáng rỡ. Thử hỏi, hoàng đế nhìn một đám lão thần đầy nếp nhăn còn chẳng chịu nổi, giờ thấy Chu đại nhân phong lưu xuất chúng thế này, trong lòng sao không nghẹn?
Cao thái phó thì già rồi, Từ Canh lại trở thành cái gai trong mắt hoàng đế, bản thân ta cũng bị đề phòng. Các thế lực lúc này giữ thế cân bằng vi diệu, gặp gỡ nơi này, Chu Phượng Thanh chẳng khác nào một quân cờ sống động. Mà chủ nhân thật sự điều khiển quân cờ ấy lại là Triệu Tu Viễn kia kìa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT