Ngày đầu tiên vào Hàn Lâm Viện, Chu Nhị Lang chủ yếu làm quen với môi trường và con người nơi đây. Trước tiên là đến tế lễ Khổng Thánh Nhân, sau đó nghe tiền bối ân cần chỉ dạy, quan phụ trách thì phân công việc hàng ngày, đồng thời phái cho hắn một tiểu lại theo hầu, lo việc rót trà, bưng nước và mấy chuyện lặt vặt.
Một ngày trôi qua khá nhẹ nhàng. Điều khiến hắn hứng khởi nhất chính là Tàng Thư Các của Hàn Lâm Viện, nơi cất giữ vô số sách quý của hoàng gia: kinh, sử, tử, tập, thiên văn, địa lý… gần như không thiếu thứ gì. Hắn vốn mới bước chân vào quan trường, cái gì cũng chưa hiểu, rất cần có thời gian lắng lại: một mặt trau dồi học thức, một mặt rèn luyện phẩm tính.
Đi ngược dòng nước, không tiến ắt lùi. Lục nguyên cập đệ đã là vinh quang của ngày hôm qua, trước mắt hắn vẫn còn những ngọn núi cao hơn đang chờ để trèo lên.
Trời còn sớm, Chu Nhị Lang bèn hỏi xa phu Trương Phúc xem gần đây có quán sương sáo chính tông nào không.
Trương Phúc vốn là người mà nha môn thuê cho Chu Nhị Lang, tính theo tháng trả công, lo cả ăn ở. Đừng nhìn hắn hiện tại là quan lục phẩm, nghe thì cũng không thấp, nhưng Hàn Lâm Viện vốn nổi tiếng thanh quý, bổng lộc ít ỏi, hắn nào nuôi nổi cả đám gia nhân.
Trương Phúc sinh ra và lớn lên ở An Kinh, đối với nơi này quen thuộc lắm, liền đánh xe đưa Chu Nhị Lang tới một quán nhỏ ven đường, dừng lại nói:
“Đại nhân, tiệm này từ đời ông nội đã bán sương sáo, mấy chục năm nay có tiếng gần xa. Nhưng mà giờ xếp hàng cũng đông, ngài cứ ngồi trong xe chờ một lát, hay là để tiểu nhân qua bên kia mua cho ngài chén trà lạnh giải nhiệt trước?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play