Chu gia nhận được vải dệt toàn là gấm vóc tơ lụa, thứ này người nhà quê nào mà mặc nổi. Chu lão gia tử xoay xở nửa ngày, cuối cùng lục lọi trong nhà ra được ít vải bông thô mua từ trước, rồi giao cho Nhị Cẩu.
Nhị Cẩu vui mừng đến không chịu nổi, miệng hết thúc này thúc nọ gọi liên hồi, sau lại ngượng ngùng hỏi:
“Thúc ơi, y phục cũ của muội Phượng Anh không mặc nữa, có thể cho bà nương nhà cháu không?”
Chu Phượng Anh ở bên cạnh liền đáp:
“Vài món quần áo cũ thôi, ngươi không chê thì cứ lấy. Nhưng ta phải nói thẳng một câu: mỗi năm một đứa, ngươi coi vợ mình là cái gì vậy? Ngươi nhìn xem, nàng gầy nhẳng chẳng còn hình người. Đàn bà mỗi lần sinh nở đều như bước qua quỷ môn quan, nếu vợ ngươi mà thật sự không chịu nổi, ngươi định một mình nuôi năm đứa nhỏ sao? Hay lại học theo Chu Hữu Phúc, cưới mẹ kế về rồi ép chết con gái ruột?”
Nhị Cẩu mặt mày u ám, thở dài:
“Muội tử, ta cũng hết cách. Toàn con gái, năm đứa rồi. Trong nhà không có thằng con trai nối dõi, sao mà được chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT