“tôi vẫn còn mặc một cái quần bên trong nè.” Cách Nhĩ nhìn thấy bức tượng đất chẳng hề mặc quần, liền nghĩ chắc nên hiến một cái ra.
“Còn không mau cởi ra.” Giang Tiểu Phàm thúc giục.
Cách Nhĩ: …… Một lời cảm ơn cũng không có sao? Còn nói như thể đó là lẽ đương nhiên vậy.
Bất quá cuối cùng hắn vẫn cởi xuống, đưa cái quần ngoài cho Giang Tiểu Phàm. Giang Tiểu Phàm cầm lấy áo choàng cùng chiếc quần, rồi đi về phía tượng đất.
Giang Tiểu Phàm mang áo choàng trở lại bên cạnh tượng đất, đưa quần áo cho y. Tượng đất cầm lấy nhưng chẳng hề nhúc nhích, ánh mắt mờ mịt, dường như chẳng biết làm sao để mặc vào.
Giang Tiểu Phàm nhớ lại lúc chính mình nặn ra tượng đất, cũng không hề truyền cho y chút tư tưởng sinh hoạt thường ngày nào, thế là đành tự tay khoác áo choàng lên cho y, còn thuận tiện cài chặt nút áo.
Thân thể Cách Nhĩ vốn tráng kiện, áo choàng khoác lên người tượng đất hơi lỏng, nhưng vẫn xem như vừa vặn. Sau đó Giang Tiểu Phàm lại giúp y mặc thêm quần, lúc này nhìn mới ra hình ra dạng.
Còn cái áo thun bị xé mất một tay áo vừa rồi, Giang Tiểu Phàm nhặt lên, mặc lại cho mình.
Cách Nhĩ nhắc: “Áo choàng không có tay áo, rất lạnh, hay là cậu đem cái áo thun này cho hắn mặc, tôi tìm cho cậu một cái khác.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play