“Nói sao đây nhỉ? Tuy là thương thành, bên trong cái gì cũng có, nhưng ở những nơi cực kỳ khan hiếm tài nguyên, sẽ xuất hiện tình huống thiếu gì thì tuyệt đối không mua được thứ đó, lấy đó để tăng thêm độ khó vượt ải. Hệ thống vốn dĩ luôn vận hành như vậy! Như chỗ chúng ta đây, cằn cỗi khô khan, cái gì cũng thiếu, trong thương thành tất cả đồ ăn đều không thể mua nổi.” Cách Nhĩ giải thích.
Giang Tiểu Phàm cau mày: “Vậy mở ra cái thương thành này có ý nghĩa gì? Chẳng phải nói ở nơi cằn cỗi thì cũng chỉ có thể chịu đói, chịu khát sao?”
“Không hẳn vậy, vừa rồi chẳng phải cậu đã được người thủ hộ mua nước cho rồi sao?” Cách Nhĩ đáp.
Giang Tiểu Phàm chợt nhận ra điều gì: “Hiểu rồi, tôi muốn gì thì để người thủ hộ giúp tôi mua, đến lúc đó tôi chuyển khoản cho người ta, như vậy người thủ hộ có thể kiếm lợi nhuận chênh lệch từ tôi.”
Cách Nhĩ: …… Người anh em à, không phải vậy đâu.
“Người thủ hộ thông đồng với ban tổ chức để kiếm Hoa tệ từ người chơi?” Giang Tiểu Phàm phẫn nộ.
Còn cái trò chơi quái quỷ này, cậu kiếm được chút Hoa tệ dễ lắm chắc?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT