(Nếu bạn nào lấy truyện tui đã dịch qua nhà khác thì các bạn hãy - Ghi nguồn lại: “Tên người edit” và "Nguồn truyện nhé^^”
Không cần xin cũng được, nhưng miễn là có ghi nguồn lại như trên là được. Cảm ơn vì đã đọc những dòng này😊)
Nguồn: Wiki
____
Tên Tuyện: Bạch Nguyệt Quang Mong Manh U Ám Nhưng Lại Là Chiếm Hữu Đến Phát Cuồng!
Tác giả: Cô Chi
Chương: 88c
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Song khiết 🕊️ , Chủ thụ , Đô thị tình duyên , 1v1 , Đơn hướng yêu thầm , Mất trí nhớ , Bạch nguyệt quang , Bệnh kiều , Sa điêu , Cao lãnh chi hoa.
____
[Văn án]
【Người trước là đóa hoa cao lãnh, người sau chiếm hữu dục mạnh mẽ, ẩm ướt bệnh kiều công × Huấn cẩu sư ánh mặt trời, ngốc mà không tự biết (bushi)】
[*Ẩm ướt bệnh kiều: Một người bề ngoài yếu đuối, ánh mắt ướt át đầy ủy khuất, khí chất u uất như thấm nước… nhưng nội tâm lại có tình yêu cực đoan, chiếm hữu mạnh, dễ phát cuồng khi bị từ chối..]
[*Huấn cẩu: huyấn luyện chó]
Chu Huyền Thanh còn trẻ, bị bắt đi xem mắt, đối tượng lại là bạn học cũ của mình.
Năm đó, Lục Đạo Hành không chỉ là học bá của trường, thầy cưng chiều, phụ huynh ưu ái, mà còn là bạch nguyệt quang của Chu Huyền Thanh.
Giờ đây, bằng tuổi với Chu Huyền Thanh, hắn đã là phó giáo sư được đại học lớn phá cách tuyển dụng.
Nhìn người bạn học cũ, khí chất thanh cao như trăng sáng giữa trời quang, Chu Huyền Thanh nghĩ: kiểu người tay mơ như mình chẳng cần mơ tưởng tới đóa hoa cao lãnh này.
Hắn nên tìm một người môn đăng hộ đối, tri thức lễ nghĩa mới phải.
Buổi xem mắt thất bại.
Tưởng rằng từ đây sẽ chẳng gặp lại, càng không thể có chút giao thoa.
Thế nhưng, trên đường về nhà, Chu Huyền Thanh lại nhận được điện thoại từ bệnh viện.
Khi chạy tới, Lục Đạo Hành đã tỉnh.
Câu đầu tiên hắn nói là: “Vợ ơi, bao giờ chúng ta về nhà?”
Dưới sự xúi giục của bạn bè, Chu Huyền Thanh tạm gác lương tâm, định “thả câu” một phen~
Nhưng không ngờ, bạch nguyệt quang mất trí nhớ lại bị cậu câu đến mức dính lấy chẳng rời.
Mỗi ngày không chỉ nấu cơm, đưa đón đi làm, mà còn ôm ngủ~
Thỉnh thoảng lại mở đôi mắt ướt át ra, hỏi:
“Vợ ơi, giấy đăng ký kết hôn của chúng ta đâu?”
“Vợ ơi, hôm qua, hôm nay, ngày mai nữa…em sẽ luôn yêu anh chứ?”
“Vợ ơi vợ ơi vợ ơi…”
Chu Huyền Thanh nhìn người trước mặt vốn siêu phàm thoát tục, giờ lại biến thành kẻ dính người đến phát bực, nghiêm mặt nói: “... Đừng gọi em là vợ!”
Dựa vào đâu mà cậu lại phải ở dưới?!
Lúc tức giận, Chu Huyền Thanh giơ tay tát, nhưng vừa hay đụng đúng mặt hắn đang áp sát lại gần.
“Tay vợ lạnh quá, để anh sưởi cho~”
Nhìn đối phương đưa ngón tay cậu vào miệng ngậm, Chu Huyền Thanh: “Tê~~~”
Lục Đạo Hành ôm người đặt lên đùi, nhẹ vỗ lưng trấn an: “Đừng giận nữa vợ, hay là em muốn ở trên, tự mình động?”
Sau khi bị ép kết hôn, Chu Huyền Thanh không nhịn được mà cùng hắn lăn giường vài lần, rồi hối hận, mặc quần bỏ chạy!
--
Bị bắt về, vô tình nhìn thấy tờ phiếu tái khám sau hồi phục, Chu Huyền Thanh mới nhận ra… hình như chuyện không đơn giản như cậu nghĩ.
Trên giá sách, cậu còn phát hiện ảnh chụp chung từ nhiều năm trước, một thùng thư tình chưa gửi, cùng với bệnh án của một cơ sở tâm thần ở nước ngoài.
Người phía sau siết cậu vào lòng, giọng khàn khàn, thấp hèn cầu xin: “Vợ, đừng bỏ anh…”
___
【Tiểu kịch trường】
Sau buổi tụ tập bạn học, bị kích thích, ai đó cùng Chu Huyền Thanh “vui vẻ” một trận ngay trên xe, nhưng vừa quay đầu đã quên sạch: “Vợ ơi, đầu anh đau quá~”
Nhìn đôi môi sưng đỏ cùng những dấu vết khắp người, Chu Huyền Thanh muốn tìm người lý luận: “…”
Ngày hôm sau, Lục Đạo Hành ngoan ngoãn xin lỗi:
“Xin lỗi, những dấu trên người vợ là do anh làm đúng không?”
“Anh uống say, không nhớ gì cả…”
Chu Huyền Thanh bực đến mức không biết trút vào đâu: “…”
Chỉ vô tình buột miệng: “Ghét.”
Thế mà câu đó lại khiến Lục Đạo Hành hoàn toàn không thể giả vờ được nữa. Hắn ôm chặt lấy cậu, bệnh trạng bộc phát: “Đừng ghét anh, vợ ơi… anh sẽ chết mất.”
____
Tiểu thuyết ngọt, song khiết.
Tư liệu nghề nghiệp đều tra mạng, có phần phóng đại, tất cả vì phục vụ tuyến tình cảm, fan đừng quá soi nhé ^ε^
Ngày viết: 04/04/2024
Tag: Đô thị, ngọt văn, sa điêu, cao lãnh chi hoa, yêu thầm, mất trí nhớ.
Vai chính: Chu Huyền Thanh × Lục Đạo Hành
Khác: Ẩm ướt, câu hệ, tiểu cẩu ánh mặt trời.
Một câu tóm tắt: “Vợ ơi, em còn yêu anh không?” ^ε^
Lập ý: Trân quý sinh mệnh, trân trọng người trước mắt.