Thể loại: Nguyên sang · Đam mỹ · Tương lai · HE · Tình cảm · Xuyên không · Ngọt sủng · Tinh tế · Chủ thụ · Sảng văn · 1v1 · Manh sủng · Đoàn sủng.
Tác giả: Chiêu Tài Đích Xá Lị
Edit: Thịt🍖 (và AI)
Tình trạng bản gốc: Hoàn thành ( 57 chương chính văn + 3 chương ngoại truyện )
Văn án:
Trong thế giới tinh tế nơi sức mạnh là tất cả, La Dương lại xuyên không thành một bé thú nhỏ đáng yêu, chiến lực bằng không, chỉ biết sống nhờ vào cứu trợ và lương thực phân phát.
Cậu có đôi tai mèo mềm mại, bộ lông xù như thỏ, cái đuôi tròn vo, giọng nói thì ngọt ngào như mèo con:
“Tôi muốn mạnh lên! Tôi muốn ăn thịt!”
Một ngày nọ, La Dương cứu một người đàn ông giàu có. Cậu nghiêm túc nói:
“Tôi cứu anh rồi, nhớ báo ân nha ~”
Người kia liền mang cậu về nhà. Từ đó, La Dương chính thức bước vào cuộc sống được ăn thịt mỗi ngày.
Cho đến một hôm, cậu nghe thấy người đàn ông ấy giới thiệu với người ngoài:
“Đây là bạn đời của tôi, người sẽ cùng tôi đi hết cuộc đời.”
“…”
“Người Tiger tinh các ngươi đều thích lấy thân báo đáp sao? QAQ”
“Có gì thì nói đàng hoàng, đừng lén sờ đuôi của tôi!!”
—
Trong thế giới tinh tế, huyễn thú vốn nổi tiếng hung tàn, bạo lực, khiến ai nghe tên cũng phải tránh xa.
Thế nhưng La Dương – một bé thú mềm mịn như cục bông – lại là tân vương của tộc huyễn thú.
Khi thấy đám người cứ tưởng mình là đại hung thú, La Dương chỉ nhẹ nhàng vẫy móng vuốt:
“Các ngươi phải tuân thủ pháp luật nha~”
Đám huyễn thú hung hãn cúi đầu phục tùng:
“Tuân lệnh, đại vương chí cao vô thượng! Chúng tôi nguyện dâng hiến tất cả vì ngài!”
—
Nguyên soái Tấn Uyên – quyền thế ngập trời, lạnh lùng và thô bạo – đã quá mệt mỏi vì tinh thần lực hỗn loạn. Theo lời khuyên, hắn tiếp nhận vị hôn phu được sắp đặt.
Nhìn thấy một sinh vật nhỏ xíu như hạt đinh, nguyên soái lạnh lùng ném cậu vào trang viên, mặc kệ sống chết:
“Loại thú yếu thế này mà chữa được tinh thần lực? Đế quốc đúng là hết thuốc chữa.”
Ban đầu, khi người hầu báo cáo tình trạng của La Dương, nguyên soái chỉ cau mày:
“Chuyện vặt, đừng làm phiền ta.”
Một tháng sau, nguyên soái nổi giận:
“Gần đây cậu ấy ăn uống không tốt, sao không báo sớm cho ta?!”
Hai tháng sau, người hầu tận mắt thấy nguyên soái mang món ăn quý nhất của tinh cầu đến bên miệng La Dương, dịu dàng dỗ dành:
“Nào, bảo bối, há miệng nào!”
Người hầu: ???
—
🔖 Hướng dẫn sử dụng truyện:
Tag: Tinh tế · Ngọt văn · Sảng văn · Manh sủng
Từ khóa tìm kiếm: La Dương, Tấn Uyên
Một câu tóm tắt: Ta siêu hung dữ đó, ngao ô ~
Lập ý: Manh sủng dưỡng thành, ấm áp chữa lành
LƯU Ý: Có sử dụng AL hỗ trợ dịch nhưng mình sẽ beta lại cho hợp lý. Bạn nào không thích đọc thì click back ạ