Liễu Thiên Kiêu kinh ngạc, “Nham ca có tâm thế sao, vậy ngươi có nhận không?”
Hứa kiều nương nói: “Ta vốn không định nhận, nhưng hắn cứ đứng mãi đó không đi. Dưới cái nắng gắt, nóng thế cơ mà, ta sợ hắn bị ốm, đành phải nhận.”
Liễu Thiên Kiêu không biết nói gì, đột nhiên cảm thấy Lý bà tử có chút đáng thương. Ai mà chẳng biết bà ta keo kiệt nhất, đừng nói vịt, ngay cả Tết cũng không nỡ cắt thêm một lạng thịt.
Nếu biết con trai mình ba ba mang vịt quay trong thành cho kiều nương mà mình chướng mắt nhất, sợ là tức đến hộc máu mấy thăng.
Phải biết, một cân thịt lợn mười tám văn, vịt quay là món ăn mới nổi ở trong thành, một con cũng phải sáu, bảy chục văn.
“Vậy ngươi nghĩ sao về Nham ca?”
Lý bà tử tuy keo kiệt, nhưng nhà nàng làm nghề ngói, tuy không bằng nhà Hứa kiều nương, nhưng ở trong thôn cũng coi như điều kiện không tồi.
Huống hồ Nham tiểu tử ở trong thành đi theo người học nghề, chuyên tu sửa nhà cửa, vườn tược cho nhà giàu, có thể kiếm không ít.
Bằng không Nham tiểu tử làm sao có tiền mua vịt đắt tiền như vậy cho Hứa kiều nương, mà còn không để cha mẹ hắn biết. Chắc là lén lút tích cóp tiền thưởng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play