Liễu Thiên Kiêu vẻ mặt không hiểu.
Vệ Văn Khang thất vọng, “Ngươi còn nhớ rõ mình là một tiểu ca nhi không?”
Liễu Thiên Kiêu trả lời đúng lý hợp tình: “Nhớ chứ. Ngày trước cùng đám cháu trai này ra sông tắm, bọn chúng đứa nào cũng muốn cởi quần áo, ta đều không cho đâu. Cha nhỏ của ta nói tiểu ca nhi không thể nhìn thấy thân thể của lũ đàn ông thối, sẽ bị đau mắt hột đấy.”
Vệ Văn Khang: “...” Rất tốt, hắn không nên hy vọng gì vào sự xấu hổ của tiểu ca nhi này.
Liễu Thiên Kiêu từ nhỏ đã lớn lên cùng lũ trẻ trong thôn, lại là thủ lĩnh của chúng, mỗi lần ra ngoài đều có một đám lớn trai tráng và cô nương đi theo, cậu không hề cảm thấy có gì không đúng. Thấy Vệ Văn Khang sắc mặt không tốt, nghĩ rằng là do đám người kia nói chuyện quá thô tục, cậu đặc biệt an ủi: “Mọi người đều là từ nhỏ nói đùa quen rồi, cũng không có ý xấu gì đâu, ngươi đừng giận ha.”
Vệ Văn Khang không cảm xúc liếc Liễu Thiên Kiêu một cái, trong lòng cảm thấy không cần đợi đến sau này, hôm nay phải dạy dỗ thật tốt cái tiểu ca nhi không biết xấu hổ này.
Lễ cưới của người trong thôn đều đơn giản. Đón dâu trở về không lâu thì bái đường. Hai bên đều là cha mẹ đã mất, người ngồi trên cao đường chính là hai vị trưởng bối trực hệ duy nhất của Liễu Thiên Kiêu: Liễu lão cha và Liễu lão nương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT