Tề Minh Trạch cứng họng không nói nên lời.
Một người khi nghèo hèn không có tiền, không có nhà, dựa vào sự vất vả cần cù của vợ mà mới có thể đi học, một sớm phát đạt, thấy mình phong độ ngời ngời, phong hoa chính mậu, còn vợ lại đã đầy mặt tang thương, thô bỉ, xấu xí, trong lòng lại nhớ lại nỗi nhục nhã bị ép gả khi xưa, nhìn thấy bên ngoài có những cô nương xinh đẹp như hoa, đang độ tuổi xuân xanh, sao có thể không buồn không bực? Có thể cho chút tiền rồi hòa ly cũng coi như tốt, phần lớn sẽ trực tiếp dùng một tờ hưu thư mà đuổi người đi.
Nghĩ đến cậu Liễu Thiên Kiêu hoạt bát đáng yêu, cười ngọt ngào như hiện giờ, rồi lại nghĩ đến sau này cậu sẽ trở thành một bà lão tóc trắng xóa, bước đi tập tễnh, Tề Minh Trạch không thể nào chấp nhận được.
“Ngươi không sợ hắn sau này phát đạt sẽ hưu bỏ ngươi sao?”
Liễu Thiên Kiêu thấy kỳ lạ, “Hắn là ở rể, cho dù muốn hưu bỏ cũng phải là ta hưu hắn chứ?”
Tề Minh Trạch hận không thể tát cho cậu vài cái để cậu tỉnh táo, “Ngươi cũng biết người có quyền thế muốn làm gì thì làm đấy sao? Chẳng qua là một người ở rể, lặng lẽ sửa lại công văn và sổ hộ tịch, ai còn biết được, đến lúc đó ngươi còn không phải mặc hắn định đoạt sao.”
Liễu Thiên Kiêu có chút sợ hãi, hiện nay địa vị của ca nhi thấp, một khi bị hưu bỏ rất có thể sẽ không còn đường sống. “Vậy người nào có thể sửa sổ hộ tịch công văn?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play